1. Thông báo sự thay đổi của VIỆT GUITAR – HỢP ÂM HAY
    XIN CẢM ƠN!
    QT WEBSITE
    VŨ HÀ
    Dismiss Notice

The Beatles - Ban nhạc của thế kỷ 20

Thảo luận trong 'Giải đáp chung về guitar' bắt đầu bởi minhjapan, 30 Tháng chín 2004.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. La Paloma

    La Paloma Cựu thành viên BQT

    Tinh thần xây dựng của bạn thật đáng ngưỡng mộ, lần sau bạn nào trót có hiểu biết về vấn đề gì thì làm ơn đừng có chia sẻ cho mọi người biết nữa nhé, cứ tự thưởng thức một mình có hơn không. Xin cảm ơn. [​IMG] [​IMG] [​IMG]
     
  2. C-major

    C-major Mới tập romance

    Ồ, ở trên này họ không thích nói đùa và rất có ý thức bảo vệ nhau; tôi nói vậy không phải là tôi đả kích bạn minhjapan tôi chỉ thấy chỗ này bạn viết
    có một cái gì đó hơi tụ phụ, đóng góp ý kiến một chút mà đã nói này nói nọ ngay đựơc
     
  3. La Paloma

    La Paloma Cựu thành viên BQT

    Khoan đã bạn, Thứ nhất bài này bạn MJ post giùm CKminh. Tuy nhiên điều này không quan trọng. Ai post cũng vậy thôi. Thứ hai, phần bạn quote cũng chỉ là một cách nói để tác giả bày tỏ tình yêu với Beatles thôi mà. Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác của bạn khi đọc chúng, vì bạn là người yêu nhạc Beatles. Nhưng tôi nghĩ điều người viết nói cũng chẳng có gì sai, vì bản thân tôi đã đứng trong một đám đông SV nghe nhạc live, chứng kiến họ vỗ tay cuồng nhiệt thế nào với bài email tình yêu của anh Đan Trường cao quý, và quay lưng lại ra sao với bài And I love her. Chẳng ai buộc bạn phải tin, nhưng sự thật thì vẫn cứ là hic sự hic thật. Còn cái bạn cho là sự tự phụ của người viết, chẳng qua chỉ là cách họ đề cao tình yêu quý cực kì của họ với Beatles thôi. Thứ ba là, nếu bạn nói đùa, bạn có thể nói nhiều cách để người ta hiểu rằng bạn đang đùa. Nói đùa là để mang lại niềm vui cho người khác thì tốt hơn, phải không ạ?Thứ 4 là, cứ một hai ba bốn chuối quá đi, nhưng đành thế cho rõ, tôi không có ý thức bảo vệ ai cả, tôi chỉ bảo vệ cái gì theo tôi là đúng. Bạn đang bảo vệ điều bạn cho là đúng. Thế thì không nên cho rằng tôi nói này nói nọ, nhở. Cuối cùng, tôi muốn nói chúng ta đều yêu nhạc Beat, lẽ ra nên đồng cảm với nhau ở mức tột đỉnh, lẽ ra tôi nên hiểu rằng bạn chỉ đùa thôi, nên là, xin lỗi nhé.
     
  4. C-major

    C-major Mới tập romance

    Bỏ qua nhé, chúng ta có một điểm chung: âm nhạc của Beatles - âm thanh của thế kỷ 20, âm thanh của tình yêu (nghe khẩu hiệu quá ...) -
     
  5. C-major

    C-major Mới tập romance

    Không tán thành một số ý kiến trong này lắm, nhưng cứ post để chia sẻ với mọi người.The Beatles và thế kỷ hai mươiChúng ta đang sống trong thời khắc chuyển giao thế kỷ và thiên niên kỷ, cái khoảnh khắc hi hữu mà trăm năm, ngàn năm mới có một lần, cái khoảnh cứ xui khiến cho ngay cả những kẻ vô tâm nhất cũng không thể dửng dưng. Lúc này đây, một ý nghĩ cứ giày vò ta mãi: Rốt cuộc thì bằng cách nào nhân loại có thể sống sót qua cái thế kỷ đầy máu và nước mắt của những cuộc chém giết với quy mô và mức độ tàn ác chưa từng có trong lịch sử. Bóng ma của hai cuộc đại chiến cùng với vô vàn những cuộc tiểu chiến và trung chiến hình như vẫn còn ám ảnh và làm run rẩy đến những giấc mơ bé nhỏ cuối cùng của thế kỷ. Đúng là nhân loại đã may mắn sống sót và kéo lê tấm thân tàn tạ với những vết thương rỉ máu trong tâm hồn để ngoi ngóp trườn qua cái nửa đầu thế kỷ ngổn ngang xác chết và lại để chui ngay vào cái màn đêm chiến tranh lạnh cũng kéo dài gần bằng ấy năm trời … Ngỡ như tâm hồn thế kỷ đã già đi vì chém giết và thù hận, chai sạn đi vì lo âu và dục vọng. Còn lại chút gì đáng gọi là trinh bạch và nguyên sơ nơi tận đáy hồn người thì cuối cùng nền văn minh vật chất cũng vừa vặn đến kịp để cướp đi nốt. Con người khôn lên rất nhiều, nhưng dại đi cũng không ít, giàu có đến ngàn muôn ức triệu nhưng bỏ mặc cho linh hồn côi cút xin ăn giữa thế gian. Ôi tình yêu, người còn có hay chăng khi tất cả đều được mua bằng tiền, từ sắc đẹp nghiêng thành đến nụ cười nửa miệng; liệu tình yêu đã thành xa xỉ phẩm hay chưa khi đồng tính luyến ái và giải phẫu giới tính có thể biến em thành anh và anh lại hóa thành em, ấy là chưa nói đến phép sinh sản vô tính rồi ra có thể cho ta con đàn cháu đống mà chẳng nhọc lòng cưới vợ lấy chồng … Xin ngả mũ chòa những phát minh vô tiền khoáng hậu của thế kỷ hai mươi, những phát minh đã làm biến dạng cả loài người, nhưng xin đừng ai, đừng ai cướp mất nụ hôn đầu ngây ngất của tuổi bước vào đời, xin cứ để cho tôi nếm trải nỗi đau tê dại bởi người tình phụ rẫy – tôi thất tình tức là tôi tồn tại, tức là tôi còn có một linh hồn, một linh hồn biết buồn vui, yêu ghét, biết hy vọng và tuyệt vọng …Xin còn mãi những khối hình lập thể của Picasso, những đường nét giản đơn mà thường khi không sao hiểu nổi như thế giới hồn người.Xin còn mãi những chuỗi cườm trong Thơ Dâng của Tagore run rẩy. Xin còn mãi âm nhạc của Beatles.Trên đống tro tàn của nửa đầu thế kỷ còn sặc sụa mùi thuốc súng, thập kỷ sau mươi đã đánh dấu bước hồi sinh của Trái Đất bằng việc cất cao những giai điệu của Beatles. Ít ra một nửa nhân loại đã buồn vui, yêu ghét theo nét nhạc và ca từ của bốn chàng trai vàng đến từ thành phố cảng Liverpool nước Anh, những nỗi niềm khao khát sống, khát yêu thường nhật của con người từng phải nén lại bao năm vì bom đạn và đói khát nay được dịp ùa ra như thác lũ.Love, love me doYou know I love you ……P.S. I love you … you, you, you …Nếu muốn vẽ một biểu trưng cho âm nhạc của Beatles thì không gì hơn là một trái tim và bốn chữ cái viết hoa – L O V E – bởi không ở đâu như trong ca khúc của Beatles đậm đặc, toàn tòng, suốt từ đầu đến cuối, chỉ một tiếng kêu thét ấy, một giai điệu da diết ấy. Ca sĩ hàng đầu của Beatles, Paul McCartney nói về “Love me do”: “Đó chính là điều tôi muốn quay trở lại: tính đơn giản. Chẳng có gì để đơn giản hơn mà lại nói lên được nhiều hơn là “Hãy yêu anh, xin hãy yêu”. Đó cũng chính là lời con người vẫn thường nói nhất”. Như ngọn cỏ tơ non mọc lên sau một trận cháy rừng, dẫu còn chút rụt rè, ngơ ngác, cái màu xanh bình yên của âm nhạc rốt cuộc đã nhanh chóng phủ kín những vết thương lở lói trên da thịt con người bằng một tình yêu giản dị mà sâu thẳm vô bờ. Loài người ngạc nhiên khi thấy mình vẫn còn biết yêu, biết khát khao hãnh phúc và đau khổ. Ấy là khi bốn chàng trai với mái tóc dài phất phơ như cỏ dại với ba cây đàn guitar và một bộ trống chiêng đã đi qua Trái Đất này, đến gõ cửa từng trái tim – những giai điệu Beatles từ đấy quấn riết lấy mọi linh hồn, trẻ trung và tươi tắn, mọi sự bỗng nhiên mới rành mạch làm sao: “Yesterday, all my troubles seemed so far away, now it looks as though they’re here to stay, Oh, I believe in yesterday …” và họ gửi đến mọi người một thông điệp – thông điệp “Let it be” – cái triết lý như một thứ thuốc an thần có đâu từ thuở chàng A.Q của Lỗ Tấn nhưng không phải để khuyên thiên hạ đầu hàng mà là để chiến đấu đến chừng nào còn chưa chết. Câu châm ngôn dân dã “let it be” được Beatles nghiêm chỉnh gọi là “words of wisdom” - rốt cuộc trí khôn được gọi tên một cách giản dị đến không ngờ, vì bất luận cái gì giúp con người tránh được gục ngã, giúp con người đi qua cõi đời này tự tin và bình thản thì đó là trí khôn. Trí khôn ấy tựa hồ như tôn giáo, hay chính nó là tôn giáo của trí khôn. Beatles bình dân và cập nhật biết bao, Beatles là mẫu mực của pop, pop trong cách nó đến với mọi người và có ích cho con người. Và con người, nhất là thế hệ trẻ hậu chiến đã chọn pop, họ đã bỏ phiếu cho Beatles bằng những pha rựơt đuổi ở khắp nơi trên Trái Đất trong nước mắt đầm đìa mà không bao giờ những nghệ sĩ cổ điển và kể cả các thiên tài được ân hưởng.Beatles và pop, đó là bánh mì và Coca – Cola của thế kỷ này. Không cao lương mỹ vị nhưng chỉ giành cho các quý bà quý ông đón hộp như cổ điển, cũng không chỉ có gào thét và giật đùng đùng múa micro như múa giáo của các chàng rock nặng … hay nói cách khác là gồm có cả hai, mỗi thứ một ít, âm nhạc Beatles vừa đánh thức vừa ru ngủ, vừa an ủi, vừa giễu cợt, sôi sục và lạnh lùng, cứu sống người và ném người xuống nước … âm nhạc Beatles là cuộc phục sinh khó khăn của thế kỷ sau bao phen nước lửa, là A hard day’s night như tên một bài hát lừng danh của chính họ.Rốt cuộc, như một con người trần tục, họ đã sống và họ đã chết. Số phận cả ban nhạc gói trong số phận của chàng ca sĩ, nhạc sĩ đầu đàn John Lennon: Sống vì yêu và chết cũng vì yêuNốt nhạc cuối cùng vang lên thành tiếng súngCây cầu nối giữa hai đầu chết sốngLennon về trên những phím ghita (Khúc tưởng niệm muộn màng cho John Lennon) Những đứa trẻ của hôm nay lớn lên có thể sẽ không còn biết đến Beatles, nhưng thế kỷ hai mươi không thể lùi vào dĩ vãng mà không có Beatles. Bởi Beatles là một phần trong âm thanh của thế kỷ. Và nếu như vào một thời khắc nào đó của thể kỷ và thiên niên kỷ mới, có ai đó bỗng dưng nhận ra một nỗi buồn bã không đâu len vào giữa lòng mình - một điều có thể lắm chứ, dẫu có diễn ra trên Trái Đất này hay giữa khoảng các vì sao – thì rất có thể đấy chẳng có gì khác hơn là tiếng của ngày hôm qua đang vọng lại giữa ngày mai, bởi vì hôm qua hay ngày mai thì cũng thế, thì tốt cả chỉ là cách gọi, những niên hiệu qua đi nhưng lòng người còn lại, và con người buồn bã của tương lai, xin người hãy thêm một lần cất tiếng: Yesterday, all my troubles seemed so far away, Now it looks as though they’re here to stay, Oh, I belive in yesterday … Người sẽ thấy lòng mình trong một phút thanh thản trở lại. Và thế kỷ, thế kỷ hai muơi lại hiện về cùng âm nhạc của Beatles. Ở đấy con người đã học cách bước qua cái chết, đã học cách sống chung cùng tuyệt vọng. Hỡi những công dân của tương lai, cái đó cũng cần cho chính các người !Năm 2000, mùa hạ (Kỷ niệm 40 năm ngày ra đời, 30 năm ngày tan vỡ của Beatles huyền thoại và 20 năm ngày mất của John Lennon) Anh Ngọc
     
  6. C-major

    C-major Mới tập romance

    Here today - Giọt nước mắt muộn màng (Sưu tầm: ttvnol)Tại sao tôi lại đặt tựa đề cho ca khúc này như vậy? Có một sự ân hận muôn màng nào đó trong ca khúc này chăng? Hay lại là những giọt nước mắt của một mối tình tan vỡ? Không! Đây là ca khúc mà Paul McCartney viết để tưởng niệm người bạn đồng hành với anh, linh hồn của nhóm Beatles năm nào, John Lennon.John ra đi vào những ngày cuối năm 1980, những ngày cuối năm nhưng quá u ám với những người yêu âm nhạc. Có rất nhiều ca khúc viết để tưởng niệm ông nhưng theo tôi Here Today là ca khúc tình cảm và chân thật nhất, ca khúc này do người bạn thân của ông viết, người mà hiểu ông và ở gần ông với mức độ có lẽ chỉ thua Yoko Ono, người vợ goá của ông. John ra đi bởi những viên đạn bạo lực, thứ mà sinh thời ông luôn phản đối quyết liệt. Còn gì buồn hơn khi người luôn đấu tranh phản đối bạo lực, bảo vệ và ủng hộ hoà bình cuối cùng lại ra đi bởi những viên đạn bạo lực? Here Today - mãi tới năm 1982 Paul mới cho phát hành ở album rất hay của Paul đó là album Tug Of War, đó là lí do tại sao tôi nói nó là những giọt nước mắt muộn màng. Hôm trước xem lại cái đĩa hình của Paul trong đó có ca khúc Here Today, Paul một mình với cây đàn thùng trên tay bước ra sân khấu hát ca khúc này trước những giọt nước mắt của khán giả mà tôi thấy hầu hết là những người thuộc tuổi trung niên. Trong không gian của sự hoài niệm, Paul đã đưa mọi người về với những năm tháng xa xưa, những năm tháng huy hoàng và đẹp đẽ nhất của John và trong không gian im lặng ấy người ta thấy những giọt nước mắt rơi xuống vì họ quá thương tiếc cho một thiên tài âm nhạc bạc mệnh. Nghe ở đìa hình tôi cảm thấy nó gai ốc hơn nhiều so với nghe trong album Tug Of War bởi tôi được chứng kiến sự im lặng và được chứng kiến sự chân thành của mọi người đối với người nhạc sĩ tài hoa John Lennon. Có thể tìm thấy thấp thoáng bóng hình của ca khúc bất hủ của Yesterday ngày nào trong ca khúc Here Today. Lại là Paul độc tấu với chiếc đàn thùng kèm theo những đoạn kéo violon nghe rất da diết con tim và rất hoài niệm. ”Ngày Hôm Qua”,một ca khúc kinh điển của bộ đôi Lennon/McCartney, của Beatles và của cả nhân loại, phải chăng Paul gợi nhắc nó ở Here Today cũng là để mọi người càng nhớ hơn tới “Ngày Hôm Qua”, nhớ về những gì thuộc về quá khứ, thuộc về kỷ niệm?And If I Say I Really Knew You Well What Would Your Answer Be. If You Were Here Today. Ooh- Ooh- Ooh- Here To - Day....” “...Tôi thực sự hình dung rõ đượcNhững gì anh sẽ làm nếu anh còn sống ở đây vào ngày hôm nayÔi !nếu anh còn sống...”Paul bắt đầu hát, bắt đầu nhớ về John. Ngay từ những nốt nhạc đầu tiên ta đã tìm thấy bóng hình của “Ngày Hôm Qua”. Chậm rãi và buồn mac mác đan xen với những âm thanh kì diệu của chiếc đàn thùng, mọi người nhắm mắt lắng nghe để sống với những ngày tháng của quá khứ và tất nhiên là có hình ảnh của John trong đó. ”...Well Knowing You, You''''''''d Probably Laugh And Say That We Were Worlds Apart. If You Were Here Today. Ooh- Ooh- Ooh- Here To - Day...” “...Tôi biết!Nếu anh ở đây vào hôm nayAnh sẽ cười và nói rằng chúng ta là những người bạn không thể xa cáchÔi !nếu anh còn sống đến ngày hôm nay...”Trên đây là những khúc nhạc sâu lắng, là những khúc nhạc đầy lời lẽ hối tiếc dành cho John. Paul tưởng tượng John còn sống và tưởng tượng ra những gì John sẽ làm nếu John còn sống. Nhưng thật đau xót thay khi đó cũng chỉ là hình dung và tưởng tượng không bao giờ thành sự thật. Nghe Paul hát “Ooh- Ooh- Ooh- Here To – Day” mà mọi người ai cũng cảm thấy lòng như bị xát muối. Những câu hát thể hiện rằng Paul biết những gì Paul hình dung và tưởng tượng ở trên cuối cùng rồi cũng chỉ là những hình dung và tưởng tượng. Sự thật là John đã ra đi mãi mãi không còn có thể ở đây với chúng ta để làm nên những điều kỳ diệu nữa rồi. ”...But As For Me, I Still Remember How It Was Before. And I Am Holding Back The Tears No More. Ooh- Ooh- Ooh- I Love You, Ooh- What About The Time We Met, Well I Suppose That You Could Say That We Were Playing Hard To Get. Didn''''t Understand A Thing. But We Could Always Sing. What About The Night We Cried, Because There Wasn''''t Any Reason Left To Keep It All Inside. Never Understood A Word. But You Were Always There With A Smile....” “...ở một chừng mực nào đóvới tôi,tôi vẫn còn nhớ những gì xảy ra trước đâyVà tôi không thể giấu lệ được khi nhắc đến những ngày đóTôi yêu anh rất nhiều,anh ạ! Tôi vẫn nhớ những ngày đầu chúng ta gặp nhauAnh đã nói rằng chúng ta có thể làm nên một cái gì đấyBây giờ ở thiên đường có thể anh không biết những gì xảy ra đây.Nhưng chúng ta vẫn sẽ luôn luôn hát vang những khúc hát Và tôi vẫn nhớ những đêm đau khổ của chúng ta Bời không có lý do gì mà tôi lại quên nó đượcCó thể ở thiên đường anh không hiểu những gì tôi đang nóiNhưng chúng ta sẽ vẫn luôn nở nụ cười yêu đời trên môi ...”Nghe đến đây những con người vô tâm nhất cũng không thể cầm lòng, những gợi nhắc kỷ niệm của Paul, càng cảm động hơn khi nó được thể hiện bởi một giọng hát nghe rất xúc động và chân thành của Paul. Bạn thử nghe Paul hát câu “tears no more” và hãy xem tôi nói có đúng không? Paul nhớ lại những ngày xa xưa của ông và John kèm theo là những câu nói chân thành gửi tới John nghe rất cảm động. Nghe những câu hát trên làm sao có thể “hold back the tears” được cơ chứ? Nghe Paul hát cái chữ “smile” cũng đã khiến lòng bạn và trái tim bạn tan nát rồi, nghe nó rất xa vời như là một cái gì đấy không thể với tới được.”...And If I Say I Really Loved You And Was Glad You Came Along. If You Were Here Today. Ooh- Ooh- Ooh- For You Were In My Song. Ooh- Ooh- Ooh- Here To – Day....”“Tôi thực sự yêu anh, anh đã đi vào một khúc hát của tôi anh có biết không?”. Đó là những gì cuối cùng Paul muốn nói với John sau những gợi nhắc rất xúc động về những hình ảnh xa xưa của John, người bạn thân, người đồng sáng tác với Paul năm nào. Here Today, một ca khúc buồn, đơn giản và có thể nói là ngắn ngủi nhưng chứa đựng trong nó là cả một niềm tiếc nuối vô hạn, là cả một khúc tưởng niệm chân thành dành cho con người vĩ đại John Lennon. Đó là lí do vì sao tôi yêu ca khúc Here Today hơn bất kỳ một ca khúc nào khác viết về John, viết tưởng niệm John. PaulLennon
     
  7. C-major

    C-major Mới tập romance

    Và Anh yêu Em (Sưu tầm: ttvnol)Anh đã trao em tất cả tình yêu của anh. Anh đã làm tất cả. Và nếu ai đó thấy được tình yêu của anh họ cũng sẽ yêu em như anh. Em đã cho anh mọi suy nghĩ. Sự dịu dàng êm ái khi nụ hôn của người yêu anh mang đến. Và em đã mang đến cho anh. Ánh sáng nào từ ngôi sao toả chiếu . Bóng đêm trong không gian. Anh biết là tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ chết. Và anh yêu em. Dù cho ở xa anh vẫn có em bên mình. Sẽ tốn rất nhiều giấy mực để viết về cảm hứng sáng tác của các nghệ sĩ. Nhưng chúng ta hãy đến với đề tài người phụ nữ trong sáng tác của họ mà cụ thể ở đây chúng ta sẽ đến với những sáng tác của Paul McCartney – chàng trai đáng yêu của nhóm nhạc huyền thoại The Beatles. Nếu bạn đã từng nghe về câu chuyện " Nàng trèo qua cửa buồng tắm nhà tôi" hay “Khi cây đàn ghi ta thổn thức trước các cô gái Nga” thì khi bạn nghe ca khúc And I love her bạn cũng sẽ thích như tôi. "And I love her " là bài hát Paul viết tặng cho một người con gái. Và tôi cũng có một người con gái, một người rất đặc biệt với tôi. Tôi muốn tặng cho cô ấy bài hát này. Không thể sáng tác được, đành mượn lời Paul vậy. Nhạc Beatles lời lẽ đơn giản nhưng ý nghĩa sâu sắc. And I love her là một bài như vậy. Thật chẳng có gì là khó khăn khi nói lên suy nghĩ của mình: “Và anh yêu em”. Hic! Là thằng dốt ngoại ngữ nhưng ngồi dịch bài này thấy thoải mái quá. Cả bài chia làm ba đoạn với những lời tâm sự bộc bạch khác nhau nhưng lại có chung đoạn kết: “Và anh yêu em. Dù cho ở xa anh vẫn có em bên mình”. Nhạc cụ chủ yếu là cây guitar thùng. Ngoài tiếng tỉa guitar nổi bật, guitar xăng chơi nhỏ nhẹ như lướt qua dây đàn, còn có hợp âm mộc mạc, đều đặn phát ra từ chính tiếng vỗ tay vào thùng đàn, tiếng lóc cóc từ bộ mõ của trống. Tất cả hoà quyện với giọng ca truyền cảm lay động trong một nhịp điệu nhanh vừa phải, không một chút gấp gáp dù như muốn ào ra. Bài hát là những lời tâm sự từ đáy lòng. Sẽ cứng nhắc khi nói đó là những lời khẳng định nhưng đó hoàn toàn là sự thật: “Anh đã trao em tất cả tình yêu của anh. Anh đã làm tất cả. Và nếu ai đó thấy được tình yêu của anh họ cũng sẽ yêu em như anh” Lời lẽ thật thà mộc mạc mà toả sáng gây lòng tin cho mọi người nghe. Thật thà đến không còn gì để nói. “Nếu bạn nhìn thấy tình yêu của tôi bạn sẽ yêu cô ấy như tôi”. Thật thà quá, thật thà đến mang cả người yêu của mình ra làm dẫn chứng. Nhưng thật thà trong tình yêu là rất nên làm mà. Hẳn là tình yêu đó rất đẹp nên ai nhìn vào cũng muốn được yêu. Đoạn hai lại được nối tiếp ngay sau đoạn nhạc chuyển tiếp. Và vẫn là những lời tâm sự, vẫn là những lời tâm sự nhưng đó là những tâm tư tình cảm của cô ấy mà ở đây tôi muốn kể lại cho các bạn để các bạn thấy nó đẹp như thế nào. “Em đã cho anh mọi suy nghĩ” - Bạn sẽ hiểu nó như thế nào? Cô ấy nói với tôi chăng? Hoàn toàn không. Bởi chúng tôi đã hiểu nhau, và tôi có thể đọc được ý nghĩ của cô ấy, biết cô ấy muốn gì ở tôi. Và hơn cả: “Sự dịu dàng êm ái mà nụ hôn của người yêu anh mang đến, và em đã mang đến cho anh” Tôi đọc được của nàng đó. Nàng đâu cần nói yêu tôi mà tôi vẫn biết đó. Tôi yêu nàng, được nàng hiểu và yêu tôi. Tình yêu chân thành mộc mạc ấy được diễn tả thật dịu dàng bằng từ “tender” Đoạn 3 hãy bắt đầu bằng tiếng guitar solo được tỉa khéo léo bởi đôi bàn tay của George Harrison. Không quá phức tạp, không quá luyến láy nhưng lại nổi bật nhất so với nền nhạc đều, trầm, khô từ tiếng mõ, tiếng vỗ thùng đàn, đoạn guitar solo đã làm điểm nhấn cho cả bài, tạo một cảm giác mới lạ, bật hẳn lên. Đoạn chuyển đoạn kết của solo đã từ âm vực cao chuyển dần xuống thấp chỉ qua tiếng “tắng tăng tăng tằng tăng” để lại hoà nhập lại như lúc đầu. Tình yêu chuyển giai đoạn, so sánh với “ánh sáng, vì sao, bóng đêm, không gian” “Ánh sáng là từ ngôi sao toả chiếu. Bóng đêm trong không gian” để khẳng định tình yêu của mình. Thiên nhiên với những vật thể lớn lao nhưng gần gũi với con người. Những hình ảnh so sánh này có mối liên hệ với nhau. Ánh sáng là từ ngôi sao phát ra, bóng đêm thuộc về không gian, ngôi sao thuộc về không gian, ánh sáng đối lập với bóng đêm, có ánh sáng là có bóng đêm. Hic!!! Những hình ảnh cụ thể, những mối lên quan, những sự đối lập để tạo ra nhau. Tất cả tạo thành một tổng thể hài hoà không thể tách rời nhau được. Tình yêu của chúng tôi là như vậy đó. “Anh biết là tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ chết. "Và anh yêu em”, “anh yêu em” đã là một câu khẳng định rồi lại được khẳng định lên gấp bội bởi chính từ “và”. Một từ chuyển câu nhưng lại mang tính khẳng định. Khẳng định của khẳng định thì là gì? Anh sẽ không nói gì nữa đâu em. Anh với em là vậy đó. Chỉ còn cần thời gian để chúng ta gần nhau thôi. Dù xa nhưng anh vẫn có em bên mình.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này