1. Thông báo sự thay đổi của VIỆT GUITAR – HỢP ÂM HAY
    XIN CẢM ƠN!
    QT WEBSITE
    VŨ HÀ
    Dismiss Notice

Tango Para Guitarra

Thảo luận trong 'Giải đáp - thảo luận về Guitar cổ điển' bắt đầu bởi Vannhu, 8 Tháng bảy 2004.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Befocused

    Befocused Mới tập romance

    Lời bài El Choclo bằng tiếng Anh như thế này thì không thấy buồn gi các bác nhỉ? [​IMG]Kiss of Fire-Artist: Georgia Gibbs as sung on "Her Nibs Miss Georgia Gibbs"-Polygram Records DPSM 5126/138024-peak Billboard position # 1 for 7 weeks in 1952-competing versions charted by Tony Martin (#6), Toni Arden (#14), Billy-Eckstine (#16), Louis Armstrong (# 20), and Guy Lombardo (#30)-adapted from the Argentine tango "El Choclo"-Music by A. G. Vilodo and English Words by Lester Allen and Robert Hill[opening trumpet fanfare and the remainder is a tango rhythm]I touch your lips and all at once the sparks go flyingThose devil lips that know so well the art of lyingAnd though I see the danger, still the flame grows higherI know I must surrender to your kiss of fireJust like a torch, you set the soul within me burningI must go on, I'm on this road of no returningAnd though it burns me and it turns me into ashesMy whole world crashes without your kiss of fireI can't resist you, what good is there in trying?What good is there denying you're all that I desire?Since first I kissed you my heart was yours completelyIf I'm a slave, then it's a slave I want to beDon't pity me, don't pity meGive me your lips, the lips you only let me borrowLove me tonight and let the devil take tomorrowI know that I must have your kiss although it dooms meThough it consumes me, your kiss of fireSince first I kissed you my heart was yours completelyIf I'm a slave, then it's a slave I want to beDon't pity me, don't pity meGive me your lips, the lips you only let me borrowLove me tonight and let the devil take tomorrowI know that I must have your kiss although it dooms meThough it consumes me……. your kiss of fire!!!
     
  2. Vannhu

    Vannhu Thread Starter Đồ rê mi fa sol ...

    Cảm ơn bác Befocused nhiều!Tiếc là mình không ở Hà nội để đi bù khú với các bác một bận. Mỗi lần về Thủ đô cứ khiếp khiếp là. Người Thủ đô nhiều tiền, nhiều quyền, nhiều gương mặt cứ vênh vênh như cái vành xe đạp hư. Các cô thì hoặc loè loẹt, hoặc rắm rối nhào trộn giữa cỗ giữa kim, chẳng ra sao cả. Thấy vật chất phù phiếm nhiều hơn là văn hoá bản sắc hay một điều gì đó có giá trị... Về Thủ đô không thấy vui, chỉ còn thấy sợ, sợ bị cướp, bị móc túi, bị lừa, bị chửi, bị khinh nghèo, bị chê nhà quê tẩm, hâm, hấp, dở hơi, hầm bà làng... Sinh ra và lớn lên ở đó nhưng cái phồn vinh thanh lịch mình chưa được mục kỉnh ngoài đời sống bao giờ. Không biết có phải tại số mình không may hihi [​IMG])Ở đây, chỗ mình xa lắm, nhìn ra chỉ thấy độc sắc trời mây hay mầu của đá của rừng cây thôi. Ít người hơn, người ta sống riêng tư hơn nhưng thật thà với nhau hơn. Thế mà lại hay.thânVN
     
  3. Befocused

    Befocused Mới tập romance

    Ok, hiểu tâm tư của bác Vannhu rồi. Một lần nữa, mình lại nói... 'bac Van nhu noi vay thi minh biet vay thoi...' vì mình cũng không ở Thủ Đô bác à. Nhưng mà chắc cũng không đến nổi như Bác mô tả vậy đâu... nghe bác nói thấy khiếp, hết muốn sống ở thủ đô... tòan là người xấu và tệ nạn... nhưng đó cũng là problem của những người lâu lâu mới đến thủ đô 1 lần đó bác... mình nghĩ bác cứ ở đó lâu hơn sẽ hiểu và sẽ experience tại sao người ta lại yêu nó đến mức có thể sáng tác ra những tác phẩm sống cùng với thời gian về nó nữa... cũng như ở chỗ bác, lâu ngày bác thấy quen và yêu nó, yêu cả cái cách mà con người ở đó sống với nhau... bởi ngẫm kỹ thì cách ngừơi ta hành xử với nhau, với sự việc... tạo ra văn hóa+bản sắc của 1 vùng và văn hóa là 1 cái gì đó không bàn cãi được...Mình cũng lại lý luận suông nữa rồi vì mình có ở Thủ Đô đâu, mà cũng chưa bao giờ biết chỗ bác nữa... he he, nhưng thôi không sao, có ý kiến là phải phát biểu...nhậu vô phát biểu còn hay dzữ nữa Vannhu nhỉ???? [​IMG]
     
  4. La Paloma

    La Paloma Cựu thành viên BQT

    Hihi, Vannhu à, ở đâu cũng thế thôi, sơn ca và sẻ đồng hình thức giống nhau, chỉ khác nhau ở giọng hót. Cuộc sống là thế mà, trong dương có âm, trong âm có dương. Sông có khúc "không nói tục"c khúc trong, bàn tay có ngón dài ngón ngắn. Nếu ai ai cũng tốt đẹp cả thì người ta đâu còn biết cái gì là tốt đẹp để mà trân trọng nữa. Paloma đang sống và làm việc tại đây, dù không sinh ra ở thủ đô. Sự vật và con người cũng đáng yêu và đáng ghét theo đúng bản chất của mình, giống như tất cả mọi nơi khác. Có điều nếu ta biết cách nhìn thấy sự tốt đẹp từ những điều nhỏ bé, thì cuộc sống sẽ dễ chịu hơn. Nếu Vannhu nhìn thấy Paloma, bạn tốt của Vannhu:), cũng sẽ thấy một hình ảnh phù phiếm và lòe loẹt vậy thôi, cũng tan giữa dòng người để đi tìm điều làm cho cuộc sống của mình có ý nghĩa, dù có thể sẽ không bao giờ tìm ra nó. Nhưng có sao đâu, điều đó chẳng phải là quan trọng nhất. [​IMG]Vannhu đang sống ở đâu mà nghe kể giống cõi Bồng Lai quá, hihi. Sống ở đó thì dĩ nhiên sẽ thấy chán ngán cuộc đời " ô trọc" bên dưới. Thảo nào mà Vannhu kể về guitar tuyệt như vậy. Có một người bạn như vậy đến với VG thật may mắn. Giá mà có dịp tới thăm nơi Vannhu đang ở, để biết cảm giác thoát tục là thế nào. Nghe kể đâm ham. [​IMG] Chúc bạn luôn vui vẻ.
     
  5. Vannhu

    Vannhu Thread Starter Đồ rê mi fa sol ...

    Paloma và Befocused thân,nhiều điều mình nghĩ cũng giống những gì các bạn viết. Mình tin rằng vẫn rất nhiều tốt đẹp còn lại ở đời. Thật không phải với Hà nội khi chỉ kể ra toàn những gì khó nghe thế, cho nên mình cũng đã viết ở trên, là mình cho rằng chỉ tại cái số mình nó thế - cái số của mình chuyên thấy những gì không nên thấy [​IMG]). Tốt xấu gì, có kể trên trời dưới biển gì thì "Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà nội" thôi! Nhớ lắm, "Nhớ phố thâm nghiêm rợp bóng cây, tiếng ve ru những trưa hè, và nhớ những công viên vừa mới xây, bước chân em chưa mòn lỗi"... nhớ cả "những cơn mưa dài cuối đông, áo chăn chưa ấm thân mình"... "và nhớ tiếng leng keng tầu sớm khuya, hướng ra Đống đa Cầu giấy"... "Em vẫn đạp xe ra phố, anh vẫn tìm âm thanh mới... Bài hát đôi ta là khúc quân ca là ước mơ xa... tràn niềm tin" (NVHN - HH)Đìều gì đã khiến Hà Nội trái trở nên một tim Văn hoá của cả nước vậy? Hiển nhiên là ngoài những gì con mắt phàm tục mình vẫn thường thấy, Hà nội còn cất giấu đâu đó trong lòng nó cả một gia tài những nét thơ mộng thánh thiện, những niềm tin những tình yêu hay những gương mặt trong sáng muôn đời không dẽ gì phai nhạt.thânVN
     
  6. Vannhu

    Vannhu Thread Starter Đồ rê mi fa sol ...

    nơi mình ở "chán bỏ mẹ" - đó là lời của thằng bạn mình, nó đến chơi rồi bảo mình lừa nó. Hễ rủ nó đến, nó lại cứ bảo rủ đến uống thì nó đến chứ đến chơi thì nó chả thèm. Để hôm nào mình phải bảo nó đọc thư của Paloma xem có thay đổi được cái nết của nó không hihi [​IMG])Mà Pa đi đâu về đâu trong dòng người tấp nập kia vậy? Pa có hát "Bài ca Hà nội" của nhạc sĩ Vũ Thanh không? - "Ới cô gái ơ, súng bên vai sao vuông đầu mũ, em đi về về đâu mà mắt em tươi sáng. Em đi về đâu mà chân bước hiên ngang..."Mà mình cũng ngố thật, sao lại hỏi đi đâu, về đâu. Những nhịp đập với những rung cảm thế, tựu trung chỉ có một điểm để đi-về thôi.thânVN
     
  7. La Paloma

    La Paloma Cựu thành viên BQT

    Paloma chia buồn với cái số của Vannhu, mình thì số hên, nhìn đâu cũng thấy đẹp. Hay là vì mình không để ý đến những cái không đẹp ? " Những con đường rất xưa của Hà Nội, những Hàng Đào Hàng Ngang Hàng Vải.. những cây bàng ngẩn ngơ nỗi nhớ, thương từng viên ngói vỡ... Tôi mong về Hà Nội, để nghe gió sông Hồng thổi, để thương áo len cài vội một ngày đông rét mướt. Tôi mong về Hà Nội, tìm lại tiếng ve ngày trẻ dại, giọt sương sớm trên cành đào phai, mùi hương ngát Nghi Tàm thủa ấy. Những vạt mưa bụi bay. " Mình may mắn có lẽ vì công việc toàn tiếp xúc với trẻ con. Cung thiếu nhi nơi Paloma làm lại còn có một cây móng rồng khổng lồ. Gốc cây kẹt giữa khe tường của hai văn phòng, nhưng không ngăn cản nổi hương thơm hào phóng len lỏi đến từng ngóc ngách của cung. Thế thì bảo làm sao không thấy số mình hên, trẻ con và hương thơm. Ra đến ngoài đường thì thôi, phóng cho nhanh để về, chứ người người len lỏi qua nhau, bảo sao không thấy mệt mỏi. Thi thoảng lắm có cơ hội chốc lát ngắm nghía HN về đêm, mới biết tại sao người ta phải tốn nhiều thơ và nhạc và tranh để ca tụng nó. Đẹp. Còn ban ngày, nhìn đâu cũng thấy bụi và người. Một người bạn của mình than: nhiều khi cũng tâm trạng, đang định làm ra vẻ lãng mạn thì thằng ranh bên cạnh buông một câu chửi tục, thế là xong. [​IMG]
     
  8. catbui

    catbui Đồ rê mi fa sol ...

    các bác tranh luận hay quá nhỉ? nhưng em chẳng hiểu gì cả [​IMG] [​IMG]
     
  9. solmyr

    solmyr Đồ rê mi fa sol ...

    Các bác tranh luận hay thiệt. em nghe mà tưởng 2 bác là nhà văn chứ không phải guitarist. Dễ các bác phải đến 70 tuổi ấy nhỉ [​IMG]
     
  10. yamahac70

    yamahac70 Mới tập romance

    ai có bản Vũ Nữ Thân Gầy không cho en xin với, bài này sao nhiều lúc thấy ghi là Trịnh Công Sơn sáng tác. mà em nhớ là nó là nhạc Pháp cơ mà.
     
  11. mkd

    mkd Đồ rê mi fa sol ...

    Cảm ơn bạn Vannhu, bài viết của bạn rất hay, mình xin phép bạn được đăng lại trên trang web tango của mình nhé (www.tang-go.net). Cảm ơn bạn.(tất nhiên là mình sẽ ghi rõ tên tác giả và nguồn trích dẫn rồi)
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này