OK. Đi tiếp vấn đề. Câu hỏi mà mình đặt ra ở bài viết trên:
Một vấn đề nảy sinh, đó khi khi chúng ta quá tin tưởng vào ... những gì ngón tay ... ghi nhớ, thì khi chơi đàn trong trạng thái áp lực tâm lý (chơi trước đám đông, chơi trước ... cao thủ ...), các ngón tay thường rơi vào tình trạng không biết phải ... đi đâu. Tại sao lại xảy ra tình trạng này?Bộ não chúng ta (giả thiết như) lưu thông tin vào 2 tầng. Tầng thứ 1 lưu những động tác chúng ta lặp đi lặp lại sơ sài - hay còn lỗi. Tầng thứ 2 lưu những động tác đã được lặp đi lặp lại liên tục, kỹ càng. Tầng thứ 1 cũng là nơi những áp lực, những ức chế, cũng là nơi các suy nghĩ "ngoài lề" ập đến khi chúng ta biểu diễn trước đám đông, trước cao thủ (...). Khiến cho chúng ta bị lỗi, không biết đi tiếp ra sao ... và gãy bài. Ta gọi tầng thứ 2 của bộ não là
tầng TỈNH TÁO, và tầng 1 là
tầng ỨC CHẾ.Rõ ràng khi chúng ta tập tuyện một mình - chúng ta vẫn chủ quan với những lỗi rất nhỏ và thường không hề bận tâm đến nó hoặc cố tình phớt lờ nó. Khi chúng ta chơi 1 bài nhiều lần, bên cạnh những phần "tốt" được bộ não ghi nhớ, những phần "tồi" cũng được ghi nhớ ko hề bỏ sót

. Và như đã nói ở trên, những lỗi dù rất nhỏ đó sẽ "phát tiết" khi chúng ta rơi vào trạng thái ức chế (áp lực) như trên. Vì vậy, luôn khoanh tròn những chỗ khó, hay bị lỗi của bản nhạc để "chăm sóc" chúng kỹ càng hơn. LÙA tất cả vào tầng TỈNH TÁO.Bạn có thể tự kiểm chứng, bạn sẽ rất khó khăn khi bị đề nghị chơi ở 1 phần bất kì của bản nhạc (giữa bài, thậm chí giữa câu). Dù cho bạn có tập bản nhạc đó kỹ đến đâu, kể cả có đưa bản nhạc ra trước mặt bạn. Tại sao lại vậy? Lí do ở đây là vì bạn phải tìm "một điểm bắt đầu" cho sự di chuyển của các ngón tay. Và 1 điều rõ ràng:
KHÔNG HỀ CÓ SỰ LIÊN QUAN GÌ GIỮA BẢN NHẠC (ĐƯỢC IN RA GIẤY) VÀ CHƠI ĐÀN (LẶP LẠI CHUYỂN ĐỘNG NGÓN).Khi bạn tập 1 bản nhạc (với giả thiết là có sẵn bản nhạc được in ra giấy đấy nhé ^^), bộ não bạn sẽ "thu thập" thông tin bản nhạc (giai điệu, hoà âm, tiết tấu, tinh thần) để tạo ra một chuỗi các chuyển động bấm và gảy của các ngón tay. Và khi đó, những thông tin bản nhạc đó sẽ bị bộ não tẩy đi.
Bộ não sẽ là hoa tiêu cho những ngón tay. Luôn "đi trước" và "tới trước", sẵn sàng cho mọi chuyển động kế tiếp. Dĩ nhiên tầng TỈNH TÁO của bộ não sẽ là tầng đảm nhiệm nhiệm vụ này, mặc cho tầng ỨC CHẾ đối phó với những áp lực ùa đến.Tại bài viết này, mình chỉ đề cập tới việc GHI NHỚ một bản nhạc và TÁI HIỆN trên cây đàn.Để THỂ HIỆN một tác phẩm ta cần nhiều hơn thế: Tạo âm sắc, Kỹ thuật, Nhạc cảm, Khả năng sáng tạo (...) Khi có thời gian (cũng như nếu các bạn có nhu cầu), mình sẽ đề cập sâu hơn.Hy vọng bài viết của mình giúp bạn có cái nhìn "mạch lạc" hơn về quá trình ghi nhớ bản nhạc.Thân!
Click to expand...