1. Thông báo sự thay đổi của VIỆT GUITAR – HỢP ÂM HAY
    XIN CẢM ƠN!
    QT WEBSITE
    VŨ HÀ
    Dismiss Notice

Cảm nhận âm nhạc của em ...

Thảo luận trong 'Giải đáp - thảo luận về Guitar cổ điển' bắt đầu bởi gxr, 27 Tháng mười 2003.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. gxr

    gxr Thread Starter Mới tập romance

    Bây giờ đang là mùa thu ... Trời mùa thu ở Châu Âu khô , lạnh . Lạnh như giữa mùa đông Việt Nam . Mùa thu có lá vàng như nắng , hay là nắng của cả mùa hè dồn đọng lại để một ngày cháy lên trong lá , cháy lên rực rỡ như lời chào từ biệt ấm áp trước khi lìa cành . Cả không gian , cả bầu trời đều rực rỡ ... Đi trong một buổi chiều mùa thu như thế , cuộn mình trong hơi ấm của áo len , thu tay co ro trong túi áo khoác , nhưng để tai và mũi đùa nghịch thoải mái với gió ... Lắng nghe tiếng lá chạy . Những chiếc lá vàng , khô , khô đến cong lên thì trở thành màu nâu , cuộn tròn lại như muốn trốn rét , thả mình xuống mặt đường , và chạy , đuổi theo nhau , đuổi theo bước chân . Lanh canh , lanh canh ... Như tiếng chuông gió từ rất xa vọng lại . Xòe bàn tay ra , chờ đợi , đến khi một chiếc lá bé bỏng nghịch ngợm chao xuống tay , từ từ nắm bàn tay lại , khẽ khàng và từ từ thôi ... Rồi mở ra , những mảnh vụn lá khô thơm kỳ lạ , mùi của nắng , của gió , của mưa và bụi ... Tất cả dồn đọng lại thành một thứ mùi không có tên nhưng không thể quên nếu đã một lần nắm bắt đựơc nó ... Đi trong một buổi chiều như thế , không gì tuyệt diệu hơn là có một cái CD player trong túi , một cái tai nghe . Trong CD chắc chắn phải là Rescuerdos de la Alhambra . Cứ để cho đĩa chạy đi chạy lại một bản đó . Mỗi lần những vòng tròn âm thanh tỏa ra như những vòng xoáy lại thấy mình chìm sâu hơn một chút trong đó . Cảm giác lơ lửng , không trọng lượng , không phương hướng ... Nghe bản này do Pepe Romero chơi , tự dưng thấy cuộc đời sao mà giản đơn , thấy mình sao mà bình thản , như đang kiết già ... [​IMG] Tiếng đàn sáng , rõ , chắc chắn mà không cầu kỳ ... Nghe rồi liên tưởng đến một tấm mạng nhện lớn mà con nhện đã bỏ đi từ lâu , chỉ còn một chiếc lá bé tí xíu như một đốm lửa đọng trên đó , những hạt nước tí tách rỏ xuống từ một nhánh cây , tung tóe ra thành nhiều mảnh vụn nước , mỗi mảnh lại soi chiếu nhiều màu sắc , nhiều cảnh thức khác nhau ... Thế hóa ra lại chẳng đơn giản ! [​IMG] Cũng bản này , nghe bác Nhạc trưởng , bác Hấu với em Hè muộn chơi , lại thấy cảm giác khác hẳn ... Khi ta say mê , niềm say mê ấy sẽ được phản chiếu ra thành kết quả , sẽ bộc lộ con người , cá tính của ta , chẳng giấu được [​IMG] . Trong bản nhạc " nghe " thấy sự chín chắn , trầm tĩnh ; " nghe " thấy sự sôi nổi , và " nghe " thấy tuổi trẻ hồn nhiên . Bản nhạc bỗng sống động lên nhiều , mới mẻ lên nhiều , và có màu sắc , nhiều màu sắc ... Ấy là cuộc sống thực hơn nhiều ... Như khu vườn tốt tươi sau cơn mưa ...
     
  2. vohinhlangtu

    vohinhlangtu "Khai Cuốc Kông Thần"

    Oài, GRX viết hay quá. 10 Điểm [​IMG]
     
  3. dưa hấu

    dưa hấu "Khai Cuốc Kông Thần"

    nịnh lộ quá, về chỗ, 1 điểm----------------------------------hôm vửa mới rồi, gặp chị Hằng tại barclona, mời chị vào nhà, thế là hai chị em tâm sự đàn đóm một lúcchị vừa mới đoạt giải nghệ sỹ ghita trẻ xứ catalan, người việt cũng giỏi chú nhẩy, nhạc hay văn, hay nghệ thuật, đó là con người, nghe để thấy hay ,để thấy tâm hồn đồng điệu cùng âm nhạc cùng thiên nhiên, thật đơn giản như đan rổcảm ơn gxr đã viết hộ anh em , bọn chúng tôi tay thịt mắt thịt, lời văn không qua khoit miệng bát cơm, may nhờ có Gxr mà bộc bạch được chút tình của mình với cái đàn, chứ quả thực lúc oánh recuerdos de la alhambra, cũng chả có cái gạch đầu dòng nào, chỉ cảm thấy là nên thế, cần phải thế thì mới hay, mới xúc động, mới đúng là mình, thế thôi.
     
  4. vohinhlangtu

    vohinhlangtu "Khai Cuốc Kông Thần"

    Ha ha, ông cho tôi nhiều điểm thế. 0,5 thôi ông bạn [​IMG] [​IMG] [​IMG]Này ông Hậu ơi, hình như chị Hằng mới cưới chồng thì phải. Cưới xong rồi lại chuồn ra nước ngoài bỏ chồng ở nhà cho chuột nó tha à ?. Thấy chị ấy chơi trên VTV3 mà người cứ lắc như con sâu đo ấy [​IMG] [​IMG] [​IMG]
     
  5. hacmieu

    hacmieu Administrator Staff Member

    Chị Hằng là con bác Thắng. Đã có 1 chồng tên là Long làm trong Công tyTinh Vân.Em chỉ biết thế thôi. Còn tên warmwinternights đã từng nghe chị Hằng oánh đàn rồi. Hum nào nó lên lại để nó kể [​IMG]À chị GXR viết hay thế. Hùi xưa chắc điểm văn chị cao lém [​IMG]
     
  6. Thi sĩ còm

    Thi sĩ còm Cựu thành viên BQT

    Anh là người khó tính cũng phải thừa nhận em Gai xương rồng biết viết văn. Thể loại này gọi là "Tản văn". Mỹ từ có nhập lậu một chút nhưng kết hợp khéo nên không trở thành "lố" (không có từ "bịch" đâu nhé) Ngày xưa lớp văn của bác có một em nhập lậu Mỹ từ tràn lan quá nhưng sắp xếp diễn đạt bố láo nhìn vào như cái đống giấy màu . Ví dụ vài câu nhé : "Tôi một mình lang thang về cô liêu trên con đường tím ngút ngàn mùa hạ..." ; "Chân dẫm bâng khuâng trên lá thu mà lòng nghe hiu quạnh một nỗi cô đơn ..." vân vân và vân vân . [​IMG] Mỗi lần gặp nhau chỉ trêu nhau mấy câu này là đủ sống lại cả đống kỉ niệm héo quay héo quắt rồiCô BrightSun được cái cũng am hiểu nhưng Văn học của cô này sặc mùi "kiếm hiệp" . Bác ngày xưa chuyên văn , nhưng bây giờ toàn ngồi nhà ...đếm tiền [​IMG] thành thử văn vở cùn hết cả , nên đọc bài em tự nhiên nhớ trường nhớ lớp mới chết chứ lị, Bắt đền em Gai đấy [​IMG] Mà bao giờ về VN thế Gai em !! [​IMG]Lại nói về Âm nhạc, trăm sự cái "văn cùn" của mình cũng do khách quan đem lại. Diễn tả cảm xúc âm nhạc bác hay được nghe người ta viết đại loại thế này "Sáng mát trong như sáng năm xưa (nđt) khi những cơn gió heo may chớm đến đầu phố làm lật tung từng đợt lá vàng. Tôi một mình lang thang phố vắng bất chợt chân khựng lại vì nghe đâu đây trong gió mùi hương ngọc lan phẳng phất cả tiếng dương cầm đang rung lên những bản đàn của Mozart .... [​IMG] [​IMG] He he , nhưng bác bằng này tuổi chưa gặp cái "bản giao hưởng" nào như thế cả, ra đường chỉ toàn nghe thấy "thoang thỏang mùi thịt chó đem theo cả những giai điệu tình yêu từ trong quán Karaoke , đang ngân lên bài Kiếp ve sầu trong một buổi xấu giời" Bất mãn , bất mãn [​IMG]
     
  7. warmwinternights

    warmwinternights Mới tập romance

    He he, chú lại lôi anh vào rồi.Thế thì em phải kể mới được.Đó là một đêm lạnh cuối thu Hà Nội thì phải. Em và một thằng bạn khác cùng hoc guitar nhà bác Thắng, đến học thế nào đúng hôm chị Hằng về nước chơi, trước đó thì chỉ được bác Thắng khoe thui, và gặp cả ông chồng chị nữa. Ông anh đấy trông có vẻ hiền lành, làm tại TV, mà các sếp TV đều là đệ tử của bác Thắng thôi. Thế nên con thầy là có thể làm được, các bác đừng bỏ sót, [​IMG] [​IMG] Thế là bọn em gạ chị chơi thử đàn tí, chị liền ngồi xuống làm luôn một bài, bài gì thì hơi lâu rùi em quên bố nớ mất, nhưng chỉ biết là khó vãi. Đánh xong chị ngồi chê lấy chê để con đàn ngon của bác Thắng, nhân tiện khoe luôn con Yamaha của mình, [​IMG] [​IMG] bà này vui tính lém.Kể về chị Hằng thì phải nói là bà chị này vừa xinh vừa đánh đàn hay, nghe bác Thắng kể thì cái học bổng TBN này là do một hôm ngồi đánh đàn cho mây thằng chuyên gia TBN nghe, nó phê quá, cấp ngay cho cái học bổng sang học đàn.Lại quay lại chuyện đàn đóm, cái lớp hoc đàn đấy vài ngày sau có chú HM lò dò đến học, do em dẫn đi. Thế là lớp có bốn thằng hay chơi với nhau học chung. Nghĩ lại sao nhớ hồi đấy thế, anh em tiếc là không theo được bố Thắng đến cùng không thì trình Guitar của mình không đến nỗi phọt phẹt như thế này, huhu tiếc quá [​IMG] [​IMG] Hồi đó mấy đưa hăng lắm, tập đàn tại nhà bác đến 11PM mới đi về, mà có về nhà ngay đâu, lại đi ăn cái gì nữa chứ. Ôi nhớ cái bát bún vịt đầu NCT thế không bít. [​IMG] [​IMG] Chúng em hồi đó đang tập đánh bè bài Vũ khúc CuBa thì em lai ra đi mất rùi, không thì có lẽ bây giờ cũng đã tập xong.Chú HM, sắp tới là 20 tháng 11 có đến nhà bác Thắng cho anh em gửi lời thăm hỏi nhé. À nhân tiện nói với chú là anh đã mua được đàn,sẽ tập bài VKCB để về nhà chơi với anh em. :rolleyes: :rolleyes: [​IMG] [​IMG]
     
  8. warmwinternights

    warmwinternights Mới tập romance

     
  9. Thi sĩ còm

    Thi sĩ còm Cựu thành viên BQT

    Chú cũng giống tôi rồi [​IMG] [​IMG]
     
  10. warmwinternights

    warmwinternights Mới tập romance

    Bác có vợ rùi mà vẫn cô đơn thì em hơi bất ngờ đấy :rolleyes: :rolleyes: Chắc làm sao mà giàn thiên lý nó lại đổ à.
     
  11. Nguyễn Thành

    Nguyễn Thành Đồ rê mi fa sol ...

    Gửi qxr !Đọc bài của bạn mình thật sự ghen tỵ với bạn vì bạn là một người thật hạnh phúc. Một người biết cảm nhận cái đẹp,cảm nhận âm nhạc, cảm nhận thiên nhiên và hưởng thụ nó như vậy thì thật là hạnh phúc, mà điều đó đâu có đắt đỏ gì, khó tìm gì đâu nhưng quả thật rất ít người nhận ra, hoặc nhận ra nhưng không có đủ dũng cảm để thực hiện nó, họ sợ cái này, ngại cái khác, ngập ngừng, do dự mà không biết đang dần để tuột khỏi tâm hồn mình những khoảnh khắc thật quý báu. Tại sao lại không cho phép mình ra khỏi nhà trong cơn mưa cơ chứ, tại sao lại không tha thẩn một mình vào một ngày thu để tìm lại một người bạn thủa nhỏ lâu không gặp để cùng nhau uống cốc nước hoặc làm 1 chai rượu và mấy củ lạc ra triền đê ngoại thành mà nằm uống với nhau.Không biết trước đây bạn có thường ra ngoại thành Hà Nội không nhưng có lẽ với mình đó là nơi để mình tìm lại những cảm giác bình yên, là một người chơi đàn, nhiều lúc cuộc sống không diễn ra theo ý muốn, một cơn bực tức không đâu, một câu chuyện buồn, mà đã là người chơi đàn không thể cho phép mình mất bình tĩnh và sự tập trung được đó chưa nói đến cảm hứng, mà sự bình tĩnh và cảm hứng không thể tìm thấy trong quán bia hơi hay một quán cafe ồn ào, có lẽ chính vì thế mình thích những nơi vắng người. Nhưng cái thú này cũng gặp rắc rối nếu có bạn gái. Kể lại hồi mới làm quen được một bạn gái, mình nghĩ đơn giản đi chơi thì đi đâu cũng được nên đưa qua bên đê Gia Lâm.. chơi. Mãi mới tìm được một đoạn đê thoáng đãng sạch sẽ và yên tĩnh, vừa dựng xe thì cô bé nằng nặc đòi về. Lúc đầu mình cũng ...ngây thơ, sau mới hiểu ra cô bé sợ mình...ấy...Thế là lần sau đi chơi mình đưa đến chỗ rất an toàn, đông người đó là Ga Hà Nội.Còn rất nhiều kỷ niệm về cái thú cô độc đó, mình sẽ cùng chia sẻ nhé.
     
  12. trọc

    trọc Cựu thành viên BQT

    Chiều nay tự nhiên muốn lên chơi với anh.Tự nhiên thôi, chả vì lý do gì cả. rủ lão hắc miêu đi, có thêm cả asturias83.Anh đưa chúng tôi ra triền đê ngồi. 1 bên là bãi ngô, 1 bên là sông nước. Gió thổi lồng lộng. Lòng dịu lại. Những lo toan, những mệt nhọc ko còn, dẹp sang 1 bên. CHỉ còn anh em và tiếng đàn. Trời tối rất nhanh, trăng thỉnh thoảng lấp ló khỏi mây, chiếu sáng, 1 dải bạc trên dòng sông. Sao mà cuộc sống có những khoảnh khắc tuyệt vời thế, đến nao lòng. Anh ngồi chơi Bản Tình Ca Mùa Đông, Domino, Vals 7...rồi lại đệm hát v.v Tiếng đàn tinh khiết, ấm áp, đắm say. Mê mẩn. Xúc động. Anh chơi cả Forever, nhạc phim Hàn. Như lạc vào chốn thần tiênSau bao nhiêu mệt mỏi, chán nản, tuyệt vọng thời gian gần đây, mình lại có cảm giác bình yên, hạnh phúc. Quả thật mọi thứ trong cuộc đời này chỉ là phù phiếm. Phỉ phui cái mồm, ngày mai ra đường chui xuống gầm ô tô là hết đời, còn đâu để nuối tiếc, để mà buồn bã. Cứ sống đi, sống hết mình, sống thật yêu đời như anh đang sống. Và điều quan trọng, như anh nói, đó là phải có Đức Tin, tin vào việc mình đang làm, ko dằn vặt, ko đắn đo. Có thể những cố gắng, những phấn đấu của mình mình cũng chả được hưởng thành quả nhưng cứ làm theo tiếng gọi của trái tim thôi. Vì trong khi đắn đo nghĩ ngợi thì thời gian cứ trôi mà chẳng có điều gì xảy ra cả.Anh vẫn luôn là thế, một con người cởi mở, chân tình và hết lòng với mọi người. Cảm ơn anh vì những giây phút tuyệt vời đến thế. Mai, lại quay về với thực tại, những lo toan, những suy nghĩ. Nhưng mai là mai, cứ để cái cảm giác tuyệt vời về 1 cuộc sống như ở chốn thần tiên giữa sông nước bạt ngàn đọng lại đêm nay.Suy cho cùng, cuộc đời mình đang trôi về đâu nhỉ [​IMG]
     
  13. trọc

    trọc Cựu thành viên BQT

    Hôm nay đi mua đĩa 19 bài vals của Chopin do Đặng Thái Sơn đánh. Hay nhất vẫn là vals 7. Hay quá. Nghe bài này cả bằng ghita cả bằng piano nhiều rồi. Nhưng mà mỗi lần nghe là 1 lần khám phá. Thường nghe vals 7 bằng ghita do cái bà gì trâu điên trong VCD của VG ý. Đánh nhanh quá nên tuy thấy hay nhưng ko cảm nhận được hết. Nghe bằng piano chậm rãi. Hay tuyệt cú mèo hichic
     
  14. ngaykhongnang22981

    ngaykhongnang22981 Đồ rê mi fa sol ...

    ôi :rolleyes: . Sao các bác là man mà viết nên những dòng cảm xúc làm ...rung rinh lòng người thế nhỉ :rolleyes: . Lướt qua những dòng cảm xúc của các bác thấy mình là girl mà sao kém cỏi quá hic hic [​IMG] . Cũng vô cùng lãng mạn , cung rất nhạy cảm với những khoảnh khắc giao mùa . Hiểu và cảm nhận rất rõ nhưng sao viết lên ...khó quá . Đọc những dòng cảm xúc của các bác như thấy một phần kỹ niệm của mình trong đó. Đep, lãng mạn và cũng thật buồn.Nhớ ngày xưa quá, ngày xưa ơi............. [​IMG] [​IMG]
     
  15. asturias83

    asturias83 Đồ rê mi fa sol ...

    Hôm ấy mà anh em mình ngồi lâu hơn tí nữa chắc còn có nguyệt thực. Tiếc thật [​IMG]
     
  16. gxr

    gxr Thread Starter Mới tập romance

    Mùa đông rồi ... Có bài hát gì nhỉ " ngoài phố màu đông đôi môi em là đốm lửa hồng ... " - nghe tình tứ thế . Mình rất thích những gì lung linh nhảy nhót thế ! Nhưng mà trời ạ , trời chẳng chiều lòng người hiền , mùa đông ở xứ này ra đường đừng hòng nhìn thấy môi với má trong đống len dạ , chỉ có hai con mắt ló ra thì cũng chẳng để thay mặt trời chiếu những tia tươi vui vào lòng người , mà chỉ cắm xuống , cứ như thể có ai vừa đánh rơi tiền , mà có họa hoằn nhìn lên , thì cũng chỉ xoi mói lạnh lùng như thể đánh giá xem người bên cạnh có sắp đánh rơi tiền không . Trời thì lạnh , âm u , xám ngăn ngắt , sương mù bay lẩn khuất trên những ngọn cây trụi lá đen xì ướt sũng nước mưa , y như trong phim ma . Chán quá !!!!! Sao mà nhớ làng quê xanh biếc của mình ... " Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà ... Sông vẫn in màu mây , vẫn khi vơi đầy , vẫn mang phù sa làm đẹp thêm làng quê yêu dấu ... " Bao giờ mới về ??? Nhớ quá !!!!! Trời lạnh rồi ... Sáng sớm bây giờ thật khó mà chui ra khỏi đống chăn ấm áp . Chuông reo , lồm cồm ngồi dậy , thò chân xuống đất là phải bò ngay đến chỗ cái máy cát xét , lấy đĩa , đặt vào máy , và ten ten ten tènnnnnn , Carmen - Bizet . Mùa đông , Carmen là cô bạn gái xinh đẹp dịu dàng , cũng là bà bạn già khó tính và nghiêm khắc , người duy nhất có thể đánh thức những giác quan ngái ngủ và lười biếng của mình . Sáng sớm , những giai điệu đầu tiên da diết , thôi thúc , gấp gáp của Carmen luôn khiến mình ... hoảng . " Mau lên , vội vàng lên , làm gì mà như cụ rùa thế ... " Mặc dù biết rõ mình có thời gian cơ mà , biết rõ mình phải làm gì cơ mà , mà cứ cuống lên , thục sự , cho đến lúc mọi thứ đâu vào đấy cả . Sáng sớm , ngồi ăn sáng , Carmen khiến mình thấy tim nhảy nhót , rộn ràng , thấy yêu mình , yêu đời , yêu một ngày mới của mình ... Mình quen nghe Carmen được chơi bởi cả một giàn nhạc giao hưởng lớn , quen " ngắm " " cô bạn gái " trong những trang phục rực rỡ , lóng lánh , lộng lẫy , không hiểu âm thanh ngọt ngào , ấm , trầm , sâu lắng của guitar sẽ tặng cho cô ta bộ cánh ra sao nhỉ ? Chắc cũng sẽ đẹp lắm , một vẻ đẹp quý phái , thanh khiết , như một giấc mơ ... Nhưng mà như thế thì chỉ khiến mình " sa ngã " , chui trở lại cái ổ của mình , mà lúc đó thì có trời cũng không kéo mình thò đầu ra được nữa . Nên có khi mình vẫn thích Carmen như bây giờ hơn , say sưa , nồng nhiệt , sôi nổi , khiến mình ... tỉnh ngủ .Nhạc của Chopin đẹp . Nhưng mình chỉ nghe những bản valse của Chopin khi có thời gian , khi không bắt buộc phải hoàn thành một kế hoạch nào đó , khi mình là kẻ tự do , muốn làm gì thì làm . Muốn thế phải là những dịp nghỉ , mà tốt nhất là vào cuối hè , chớm thu . Buổi sáng trong vắt , mây nhẹ , gió nhẹ , đất trời cây lá nhuốm một vẻ đẹp đằm thắm , lòng người thảnh thơi , bàn tay nhàn rỗi . Lúc ấy mới bật valse của Chopin , bật vừa đủ nghe , hơi nhỏ cũng được , thì đi lại rón rén một chút , pha một chút đồ uống , gì cũng được , miễn là đừng cay quá , nóng quá hay ngọt quá , nhấm nháp . Rồi thú nhất là có thêm một cái kéo , một bó hoa , một cái bình đẹp . Thế là ngồi lách tách cắm hoa , để tâm trí trôi theo dòng âm thanh dìu dặt , êm ái , để các giác quan thư thái trong một cảm giác được chiều chuộng , được ve vuốt , chăm sóc , như ru . Rồi có khi tưởng tượng những bông hoa bỗng buột khỏi tay mình , đứng trên mặt đất , thành từng đôi , dìu nhau theo tiếng nhạc , như trong chuyện của Anderxen ... Thấy mình như sống trong giấc mơ , hơi lười nhác , hơi uể oải , nhưng vui lắm , thích lắm ,thấy cuộc đời bình yên , thoải mái , giá mà cứ thế mãi ... Nhưng làm gì mà có nhiều thời gian để lãng đãng như thế . Thỉnh thoảng thôi ! Cuộc sống nhiều lúc cũng khiến mình mỏi mệt . Thì nhảy nhót nhiều phải mỏi cẳng , tất lẽ dĩ ngẫu thôi . Có những lúc thậm chí còn thấy thất vọng , thấy sợ hãi , thấy mình không còn đủ can đảm , thấy rằng nếu mình không tìm ra ngay một điểm tựa thì sẽ ngã mất ... Những lúc ấy , nghe Ave Marie . Lần này thì không phải là dàn nhạc giao hưởng , mà do dàn hợp xướng trình bày . Mở lớn , cho tiếng hát tỏa ra , như những vòng cung , dội lên trần nhà , vọng lại , thoát ra ngoài cửa , bay lên ... Ngay lập tức thấy mình được an ủi , như đang ở trong vòng tay yên ấm của mẹ mình khi còn bé , hay như những khi còn ở nhà , ngồi trò chuyện với bố . Cảm giác yên ổn , đầy tin cậy và ấm áp . Không hiểu sao nghe Ave Marie , mở to ấy , mình luôn thấy hạnh phúc , bởi cảm giác được yêu thương , được che chở , bảo bọc . Và chắc chắn sẽ tìm lại được sức mạnh và niềm tin vốn có của mình , nước mắt khô đi như chưa bao giờ có và lại cười toe . Cuộc đời lại đẹp sao , vấn đề gì rồi cũng sẽ được giải quyết ... Ấy là điều kỳ diệu mà Ave Marie mang lại cho mình .
     
  17. gxr

    gxr Thread Starter Mới tập romance

    Oái , sao tự nhiên bên trên lại nhảy ra cái mẩu kia của em nhỉ ? :rolleyes: Có bác ẹt min nào cắt đi giúp em với ạ ! Em cảm ơn ạ !
     
  18. hacmieu

    hacmieu Administrator Staff Member

    Đã xóa. [​IMG]
     
  19. TuanKhang

    TuanKhang Đồ rê mi fa sol ...

    Mấy năm rồi còn gì, mình đã chẳng gặp nhau từ hồi ấy.Giờ đây tôi chẳng còn có thể dành hàng giờ đứng tựa lưng vào cây đàn Piano để nghe một người nào tập đàn và hát nữa và cũng chẳng còn có thể ngượng ngập hát cho em nghe một bản tình ca để rồi khi kết thúc cả tôi và em đều không hiểu mình đang làm cái gì. Mà khi chúng ta bên nhau thì bài hát nào chẳng là tình ca, bản đàn nào mà chẳng là Roman. Nhưng em có biết không, gần em tôi đã trở nên lười biếng, những cảm xúc có giữa chúng ta đã lấn át những cảm xúc của âm nhạc, những lời thánh thót của em đã ru tôi làm tôi quên đi những thanh âm tuyệt diệu của tiếng đàn đã từng thoát ra từ trái tim tôi.Giây phút sợ hãi nhất của tôi là khi tôi nhận ra tôi yêu em hơn cả yêu đàn, nhưng khi chỉ có một mình tôi lại yêu đàn hơn yêu em. Tôi như một thằng ăn cắp tham lam lúc nào cũng lấm lét để lúc thì cái này, lúc thì cái kia cho đến lúc.... kiệt sức.Mọi chuyện rồi cũng phải có kết thúc. Em bảo không thể yêu được một thằng như tôi. Tôi đã điên lên. Tôi có lỗi gì đâu ? Thế đấy.Nhưng cám ơn em, em ra đi khi chúng ta còn chưa kịp yêu nhau để lại cho tôi quá nhiều câu hỏi, một sự đau đớn đến điên rồ. Nhưng em không thể biết được rằng sự điên rồ trong đau đớn đó đã cho tôi cả một thế giới, tôi như người ngủ yên trong đầm lầy bị quẳng ra giữa biển khơi. Những đau đớn, tiếc nuối, phẫn nộ em để lại cho tôi, tôi đã hóa giải thành tiếng đàn. Tôi vùng vẫy trong những đợt sóng âm thanh để rồi khi thoát ra chẳng còn lại gì cả ngoài sự mệt nhoài, nhưng mệt nhoài trong hạnh phúc
     
  20. Cgirl

    Cgirl Đồ rê mi fa sol ...

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này