1. Thông báo sự thay đổi của VIỆT GUITAR – HỢP ÂM HAY
    XIN CẢM ƠN!
    QT WEBSITE
    VŨ HÀ
    Dismiss Notice

Nhật ký VG's members

Thảo luận trong 'Cảm xúc về âm nhạc và guitar' bắt đầu bởi the-blue-romance, 20 Tháng tám 2003.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. đlh4ever

    đlh4ever Đồ rê mi fa sol ...

    12h15 - đêm. Đã sang thứ Hai rồi đấy. Còn đúng 7 ngày nữa là em đi.Chẳng biết sau 1 năm xa cách mình sẽ có những gì thay đổi gì?Tốt nghiệp. Chắc chắn rồi!Có chỗ làm tốt. Cũng có thể!"Người lớn" hơn. Điều này thì mình không dám chắc.Có lẽ chính vì lý do này mà em đã không tin tưởng mình...
  2. vohinhlangtu

    vohinhlangtu "Khai Cuốc Kông Thần"

    Bão to [​IMG], được nghỉ làm 1,5 ngày, sướng quá, khỏe re [​IMG] [​IMG].
  3. DuyHi3u

    DuyHi3u Cựu thành viên BQT

    Há há, thằng này chuối [​IMG] , khổ lắm, ngay từ đầu tao đã biết thế nào cũng có ngày hôm nay [​IMG] [​IMG]:)" border="0" alt="19.gif" /> Hay là Tec về chống bão cùng em nó . Khéo bây giờ đang chèo thuyền đi ôn thi đấy [​IMG] [​IMG] yeah /:D/ [​IMG] Đa cảm, giống tao rồi, khổ lắm, đời ạ .
  4. tecmido

    tecmido Cựu thành viên BQT

    bó tay thằng Hiếu, để tao yên đi thằng bạn, thỉnh thoảng nó thế hehe, dạo này vui vẻ sung sướng cố mãi mới viết được mấy dòng, ko viết dài nổi [​IMG]
  5. C-major

    C-major Mới tập romance

    Tối qua, ngồi ở chỗ trọ của thằng bạn nghe mấy cô bạn kêu nức nở "Lý ơi, quê mình vỡ đê rồi !", điện thoại thì không gọi về quê được nên tâm trạng cứ phấp phỏng, đứng ngồi không yên. Thấy các bạn như vậy mà nghẹn cả lòng, xót xa quá. Mình ở Hà Nội sống trong sự bao bọc về địa lý và ưu tiên, cả đời liệu mấy khi nếm mùi vỡ đê ? còn hai từ "vỡ đê" ở nông thôn cho đến giờ vẫn là một sự khủng khiếp. Trong khi mình, cùng lắm đội mưa gió đi ngoài đường đến trường thì bao nhiêu người để mặc nhà cửa ngập nước chen chúc trong các trường học, bệnh viện tránh bão, bao nhiêu người dầm mình ngoài trời gió bão cấp 11, 12 giành giật cái hy vọng mong manh là giữ cho đê không vỡ, vì đê vỡ là mất mùa, là gà lợn trôi hàng đàn, là nước mặn tràn bờ phải đến vài năm rửa mặn mới khắc phục. Nhưng cuối cùng thì đê vẫn không giữ được ...
  6. raven

    raven Mới tập romance

    công việc chồng đống...nào llà portfolio, report, seminar, sv năm 1 gì mà khổ thế này...chưa kể mấy ngày bão phải bơi vào trường [​IMG]huhu, gần 1 tháng rồi mà chưa thuộc được alhambra... bây h lại vác cái đàn của cậu về dùng tạm, lại mất thời gian quen đàn...bao h mới có thể perform alhambra một cách hoàn chỉnh chứ ..[​IMG] mình thật là lười biếng...mà lười biếng thì ko mang lại kết quả gì ngoài sự thất bại
  7. Tranmonn_gitarremann

    Tranmonn_gitarremann Super Moderator

    hi vọng hy vọng hy vọng để rồi lại thất vọng, một thất vọng não nề, chưa rời khỏi chỗ ngồi đã biết thất bại, lại một lần nữa, thất bại đắng cay, nhục nhã. chắc không còn cách nào để rút ngắn thời gian....
  8. C-major

    C-major Mới tập romance

    Mây đen u ám của sự phiền muộn đã tan và bầu trời trong xanh lồng lộng gió mát đã ngự trị trong lòng ta, ta yêu đời biết mấy và cảm thấy ngọn núi lửa lại hoạt động rồi, nó cần được bùng nổ chứ không nên nằm im mãi như vậy. Đã lâu lắm và cũng chưa bao giờ lại mơ ước nhiều như bây giờ, không hề quan tâm đến mặt còn lại của cuộc sống, vì tự biết đó là "cuộc sống mà", cuộc sống là như thế, phải chấp nhận ... không hề gì.Khi tình cảm bị thiếu hụt, và hành động ai đó làm trái tim ta ngột ngạt, đi tìm sự cân bằng cảm xúc hơn là ngồi đó gặm nhấm đau khổ, vì cuộc đời còn nhiều việc phải làm hơn là mỗi sáng thức dậy để cho hành động từ kẻ nào đó không xứng đáng vây chiếm và giày vò lấy suy nghĩ của mình. Kẻ hẹp hòi, nuôi dưỡng sự thù hận thì ta khinh bỉ, kẻ ngu ngốc, dốt nát thì ta khinh thường và thương hại. Thương hại, vì một ngày nào đó, khi nhận ra sự thật người ta sẽ phản ứng ra sao ? Tiếp tục bảo vệ sự sai lầm của mình, quỳ sụp mà xin lấy sự tha thứ hay tìm một lối thoát dễ nhất nhưng cũng là nhục nhất cho sự xấu hổ. Hãy sống coi khinh ưu phiền dù rằng họ thường không tốt với anh ... Những chân lý thường ngày tự phụ cho là nhàm chán và sáo rỗng, "biết cả rồi" nhưng lúc này lại đúng hơn bao giờ hết, cần phải như vậy. Biết nếu không thay đổi được chuyện này thì sẽ đau xót biết bao, linh hồn người cha ... Thật ghê tởm hận thù, dốt nát và mù quáng. Giờ đây, cách tốt nhất là Im lặng, im lặng có khi là dấu hiệu của sự chịu đựng nhưng cũng có lúc thể hiện sự khinh bỉ tuyệt đối. Im lặng và biết việc mình làm.Còn nhiều điều đáng quan tâm hơn thế. Đến đây, cơn phun trào tạm lắng [​IMG], Ta sẽ chỉ nghĩ đến bầu trời xanh và gió lộng, hít một hơi nào, hít ........... hà ..... có thế chứ, thế cơ mà...
  9. C-major

    C-major Mới tập romance

    Hôm nay đã trở lại bình thường rồi, nhẹ cả người, lần sau có gì bức xúc, ngột ngạt lại đi đâu đó thật xa, nói chuyện với những người bạn và ...
  10. dưa hấu

    dưa hấu "Khai Cuốc Kông Thần"

    arcoodeon !một trăm, một trăm năm mươi, không, dễ phải đến 200 lần mình nghe nhạc arcoodeon trên con tàu quen thuộc này rồi, lần nào cũng sóng danuype, lần nào cũng điệu vallse quen thuộc, và lần nào cũng besame mucho...Những người kiếm tiền bằng cách chơi đàn trên tàu hỏa không có bài gì khác hơn những bài mà họ đã biết từ lâu lắm rồi, họ chả cần học thêm làm gì nữa, họ nhủ, đánh trên tàu thế thôi, mà có khi nốt nhạc họ cũng chả được biết, thế cho nên bài nhạc mà họ chơi trở nên thành thục. những cái sai cứ nhuần nhuyễn vang lên.Lần nào cũng là những con người ấy luân phiên nhau, khi thì là anh chàng Nga ngố cao to với bài dân ca Nga réo rắt, khi thì là anh người Rumanie với dáng người béo nhún nhảy như lên đồng, hôm thì ông già nghệ sỹ rách rưới hom hem với bản lacumparsita thiết nốt, những khuôn mặt hiện lên, đại diện cho một sự nghèo đói, âm nhạc họ đánh lên, đôi lúc hiện ra cái đẹp, cái hay, như là sự quen tay, giai điệu quen tai đã sản sinh ra những cái gọi là âm nhạc thực sự. những người khác cùng đi chuyến tàu , cùng có lịch trình thường xuyên như mình, nhiều khi khó chịu vì suốt ngày phải nghe một thứ giống nhau, khi kết thúc màn trình tấu, nhạc công đưa tay ra xin tiền, thì họ lịch sự ngoảnh mặt đi, hay ý tứ hơn thì giả đò ngủ.Có lâm vào hoàn cảnh khốn khó như họ mới hiểu họ, đánh nhạc trên tàu ,dù có là hàng trăm lần, hàng ngàn lần giống nhau thì cũng là một công việc, là một cách kiếm tiền, và đáng trân trọng hơn cách ngửa tay xin tiền mà không bỏ sức lao động.
  11. raven

    raven Mới tập romance

    những ngày dài vùi đầu trong sách vở... những phút giây lo toan tính toán... bài tập...và bài tập... ta quên đi tất cả...để đến ngày cuối tuần...ta chẳng còn ai...cũng chẳng còn gì...và rồi bất giác nhận ra rằng ta đang nhớ một người..cũng còn lâu nữa mới chuyển đông...thế mà "nỗi nhớ mùa đông" của Phú Quang cứ luôn vẳng bên tai mình.....ta đã để mình trôi trong dòng đợi bận rộn...ta thoát ra trong ngày nghỉ...và ta thấy rằng...thà ta quay lại với những gì là bận rộn...còn hơn ngơiừ đây...nghĩ ngợi vẩn vơ về một điều ngớ ngẩn nào đó.
  12. DuyHi3u

    DuyHi3u Cựu thành viên BQT

    Sáng ngày 3-10-2005, một sự kiện quá sức vui mừng và bất ngờ ập đến với mình... Mình không biết nên khóc hay nên cười ... Bao nhiêu đêm vất vả thức ròng suy nghĩ, làm việc, giờ kết quả là tuyệt vời ... Mình biết mà, biết mà, mình có thể làm được chứ ... Đây chỉ là bước đầu thôi, thiên hạ ạ . <)[​IMG]
  13. Tottochan

    Tottochan Đồ rê mi fa sol ...

    Lũ bạn mình thở dài, that's life. Ừ thì cuộc sống vốn dĩ thế, gặp gỡ rồi chia ly. Ngày nối ngày trôi di, tất cả sẽ còn là dĩ vãng. Chỉ e rằng vùng ký ức lại trở thành trắng xóa mà thôi.Mình không muốn thở dài nữa, thế mà vẫn cứ chép miệng cuộc sống là thế... Người ta đã xa mình lắm rồi. Những ngày vui thế là cũng theo đi mãi, biết bao giờ trở lại? Bạn mình bảo, không, họ vẫn ở trên trái đất này, chỉ có điều họ chỉ tạm xa mình thôi. Mình biết mà họ chỉ an ủi mình thôi. Mình biết chứ. Hôm nay nắng mà lòng mình thật u ám. Trái tim mình nặng trĩu như ngày hôm đó bầu trời xám xịt và mưa xối xả. Tại sao mình vẫn chưa bước ra khỏi nỗi buồn này? Tại sao?
  14. C-major

    C-major Mới tập romance

    Hê hê, may quá, cả ngày hôm nay toàn dính những chuyện đen đủi .............. mà ta còn chịu đựng được, cuộc sống là một hằng số, hôm nay đen, ngày mai lại gặp những điều may mắn mà...Con ổ cứng nồi đồng cối đá thân yêu đã chính thức hy sinh oanh liệt trong khi thực hiện vụ giao lưu cuối cùng sau năm năm phục vụ, vẫn biết là nó sẽ chết bất kỳ lúc nào nhưng tiếc quá ... phút mặc niệm bắt đầu ...Tối đến, theo kế hoạch là có thể mượn đàn về cho em rồi, thế nhưng người ta lại từ chối, từ chối lộ liễu mà vẫn cứ phải vui vẻ ra mặt. Không nên trách họ không giữ lời hứa được, đó là một tài sản có giá trị, đặt mình vào vị trí đó mình cũng ngại thế thôi. Hơn nữa nghĩ lại rằng mình đã đối xử với họ thế nào nhỉ, hic vui với bọn bạn mà bỏ mặc họ giữa "đám sứa" nay có bị đối xử thế này là chuyện thường. Thôi em ạ, việc ta ta cứ làm vậy, không có đàn thì vẫn hoành tráng được chứ sao ... dẫu sao đây cũng là một cơ hội để kiểm tra một chút ...
  15. ht3000k

    ht3000k Mới tập romance

    thế la` đã được nhận tháng lương đầu tiên trong đời.với thang lương đầu này mình có bao nhiêu dự dịnh để làm thế ma` nhoáng cái la` hết sạch.tiêc ơi la` tiếc.cũng may là mua quà cho me và em rồi.Răng dạo ni mình co vẻ là con người của gia đình thế nhỉ.ngày xưa có thế đâu.có lẽ là học xa va quan trọng nhất la` người...... đã ko còn ở đây nữa rồi.......Tình cảm bây giờ dành lai hết cho gia đình chăng....(hic ngay xua có lẽ hơi bât hiếu rồi)....dạo dừ bận rôn quá...cũng muốn nghỉ ngơi...thấy mệt mỏi.Mệt mỏi vi ....chăng.ko có lẽ là ko fải.làm răng mà nhanh a rứa đc.cảm thấy vẫn còn...lắm... lắm...Muốn đi học đàn lắm rồi ma` hiẹn dừ vẫn chưa có thơi gian.có le fải xong đồ án cái đã......cuộc đời vẫn đẹp lắm lắm.muốn về nhà lắm......coming home <)[​IMG]
  16. cavatina_dn

    cavatina_dn Mới tập romance

    dissertation [​IMG], o luyện võ lâm đc nữa rồi
  17. Tranmonn_gitarremann

    Tranmonn_gitarremann Super Moderator

    Một tuần thảm hại, một tuần thất bại đã gần trôi qua, chỉ mong nó đi thật nhanh
  18. Lữ Du

    Lữ Du Đồ rê mi fa sol ...

    Dạo này SG cứ mưa mãi, cứ thẫn thờ rưới những bầu trời nước xuống mảnh đất này ... Trời cứ mãi âm u, thui thủi trong bóng tối mờ ảo, chập chờn ... Chẳng phải bản thân mình thích ngắm mưa ư ? Thích cái không khí se se lạnh vướng đầy bụi nước man mát của bầu trời khi mưa kia ư ?Mưa cũng đồng nghĩa với buồn ... Buồn ư ? Ai lại đi se duyên với cái buồn ? Làm sao có kẻ ngốc nghếch đến độ tự trói buộc mình vào những vòng lẩn quẩn không lối thoát cơ chứ. Mình ... mình thích mưa ... nhưng ...nhưng mình có thích buồn không ?------- "Em đã ở SG mấy năm rồi, sao lại ko rành đường [​IMG] "- "Tại em ngoan chứ bộ [​IMG] ! Em đi đường chỉ toàn nhìn thẳng, ko bao giờ để ý đến 2 bên đường, nên hay đi nhầm thôi mà [​IMG] ".- " ...Vậy em là một người đơn giản, chung tình và sâu sắc "------ [​IMG] Nói chuyện với chị rất vui, rất vui, dù chị ko lớn hơn tôi bao nhiêu nhưng tôi học được khá nhiều điều từ chị.-------" Ơ, đơn giản thì em ko có gì để nói. Vì chẳng phải những ai gặp em đều cho rằng em đơn giản, dễ hiểu, chỉ cần ngó qua 1 lần đã đủ hiểu lòng dạ em ra sao [​IMG] (hì hì, đó là họ nói thế thôi, chứ sự thật thì ... tìm được 1 người hiểu mình quả là điều gian nan. Thực sự trên đời này, đã có ai hiểu được cái con người được cho là đơn giản này như thế nào ko nhỉ ?)</span>. Nhưng còn "chung tình & sâu sắc" thì em ko hiểu tại sao chị lại có thể nhận xét như thế. Chị có thể cho em được rõ chăng ?"-"Vì em chỉ mãi chọn 1 cách nhìn khi đi đường, chỉ mãi nhìn 1 hướng không đổi, vì thế em thuộc dạng chung tình. Và vì em nhìn mãi 1 hướng nên em hiểu rõ, hiểu 1 cách tường tận những việc, những vật xuất hiện trên hướng nhìn đó. Em chăm chú quan sát chúng 1 cách tỉ mỉ nên em rất sâu sắc".------Ừm, chị ơi, chị bói rất hay [​IMG]. Nhưng chị ko thấy trong lời nói của mình rất rất mâu thuẫn ư ? Đã là người đơn giản thì làm sao đột nhiên lại trở nên sâu sắc được [​IMG] và ngược lại.------Lệ Quyên và Hãy Trả Lời Em đã làm mình xao xuyến một thời gian dài ! Thật lạ lùng ! Mình chẳng phải là con chiên của âm nhạc, và để đi vào lòng mình bằng 1 bản nhạc là 1 việc chẳng dễ gì. Ấy thế mà mình dễ dàng bị chinh phục, bị xúc động bởi những lời nhạc kia. Nếu còn lệ để rơi chắc mình cũng đã sụt sùi, ngậm ngùi bởi giọng ca nữ đầy trắc ẩn như thổi hồn vào từng lời nhạc ấy.Nước mắt ư ? Mình còn ko nhỉ ? Mình là con gái mà. Đã là con gái thì phải... thừa nước mắt, phải đủ khả năng để phung phí những hạt nước mắt kia cơ chứ .Nước mắt chảy ngược, rất đau nhưng ko thể nào thể hiện ra ngoài lại lặng lẽ bắt nó thẩm thấu vào trong lòng. Có đau lắm ko ?Ko được, ko bao giờ được phép thể hiện sự mềm yếu của chính mình. Ko được, ko bao giờ được như thế. Mình là 1 đứa con gái mạnh mẽ, mình đủ khả năng để quyết định con đường mình chọn. Mình đủ khả năng để chứng minh Nhân định thắng thiên. Mình đủ khả năng làm tất cả những gì mình xứng đáng được nhận. Nhưng, thực chất mình đã làm được những gì ? Ngoài cảm giác thất bại và ...sững sờ nhận ra, mình cũng chỉ là 1 đứa con gái ko hơn ko kém?<span style="color:green">"Nếu bạn muốn thế giới đối xử tốt với bạn chỉ vì bạn là 1 người tốt, thì cũng giống như bạn yêu cầu 1 con bò đừng húc bạn chỉ vì... bạn ăn kiêng"
  19. 19761988

    19761988 Đồ rê mi fa sol ...

    ngày hôm nay mệt mỏi quá! cãi nhau ! suồt ngày chỉ xoay quanh một vấn đề vớ vẩn mà ko thể nào dứt được ra! bực hết cả mình. Trời sang thu, thời tiết đã se lạnh.! Mong nhanh nhanh đến mùa đông để được thoát khỏi cái nắng chói chang này quá! còn 15 ngày nữa là đến Sn, nhưng cãi nhau với nó thế này, chắc Sn hay ko Sn thì cũng vậy thôi! buồn !
  20. aococtay

    aococtay áo cộc stic

    mới thi lại Tiến Anh xong ! nhẹ hết cả người , hôm nay đi xem điểm thấy thật bất ngờ :8 điểm==>Chả bõ công mấy tuần kô đi chơi /B)/ Mới vui đc 1 tí thì lại đc tin dữ :lại thi lại tiếp Cơ sở dữ liệu. [​IMG] (môn này hơi khoai).Ông trưởng khoa kẹt quá , mình chịu khó học thế mà đánh mình rớt
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này