1. Thông báo sự thay đổi của VIỆT GUITAR – HỢP ÂM HAY
    XIN CẢM ƠN!
    QT WEBSITE
    VŨ HÀ
    Dismiss Notice

CUỘC SỐNG QUA PHÍM ĐÀN GUITAR (phần 2) – CÁI TÔI

Discussion in 'Giải đáp - thảo luận về Guitar cổ điển' started by vuvan, Jul 25, 2011.

Thread Status:
Not open for further replies.
  1. vuvan

    vuvan Thread Starter Cựu thành viên BQT

    Ai cũng có người thầy của riêng mình. Đó có thể là người dạy chữ. Là danh nhân. Là nhà khoa học. Là những người đã hóa thiên cổ, chỉ còn có thể dạy thế hệ sau qua ghi chép ít ỏi trên giấy về triết lý và cuộc đời của họ.

    Tôi may mắn có hai người thầy. Một người dạy tôi chơi Guitar. Một người dạy tôi nghề biên kịch. Nhưng, quan trọng hơn cả, hai người thầy dạy tôi cách sống.

    06 năm trước tôi gặp thầy CĐK. Đó là thời điểm thầy đã rút lui khỏi con đường nghệ thuật chuyên nghiệp hơn 10 năm, chuyển sang kinh doanh và đang rất thành công. Những người quanh thầy, dù lớn tuổi hơn, hay bằng đều rất yêu mến và trân trọng sự hiện diện của thầy. Chủ một quán café ở Q.3 còn mua hẳn một cây đàn Guitar mắc tiền dành riêng cho thầy chơi vào những dịp hiếm hoi thầy rảnh ghé qua. Nhưng thầy CĐK lại rất bình dị, gần gũi, chân thành. Khi tôi thắc mắc, thầy cười hiền nói mình có là gì đâu, chỉ may mắn chơi tốt được Guitar, còn những môn khác, ngành khác thầy không có biết, không có giỏi được như người ta…

    Tuổi trẻ háo thắng, không phải mọi điều tôi đều có thể hiểu và tiếp thu ngay được.

    03 năm trước, một may mắn khác đã đến với tôi. Tôi gặp đạo diễn – biên kịch Bùi Quốc Bảo (tác giả, đạo diễn vở Lầu Hoang, phim Mẹ Chồng Nàng Dâu, v.v…). Tôi xem đây là thời gian đánh dấu một bước tiến mới của mình. Trước đó ít ngày, tôi tham gia một nhóm kịch bản phim Sitcom có tên “Lục Lạc” gồm cây viết trẻ Hà Thanh Phúc, Y.Linh và tôi. Nhóm “Lục Lạc” là một trong 05 nhóm biên kịch do đạo diễn Mỹ Khanh dẫn dắt – thời điểm này chị đang là CEO của Yeah1 TV. Nhưng nhóm chúng tôi nhanh chóng tan rã sau gần 1 tháng thành lập khi đạo diễn Mỹ Khanh rời bỏ Yeah1 TV. Kết quả kịch bản phim “Xóm lục lạc” của nhóm tôi, dù đã được hãng phim TFS chấm, nhưng vẫn gác lại cho đến bây giờ.

    Học một chút biên kịch với đạo diễn Mỹ Khanh, tôi thấy nghề này rất thú vị nên nộp đơn xin vô công ty Chia Sẻ Tầm Nhìn của đạo diễn – Biên kịch Bùi Quốc Bảo để tiếp tục niềm đam mê mới nở. Tôi thấy mình rất may mắn khi gặp được anh. Anh cẩn thận dạy tôi từng chút nghề biên kịch. Ngộ một điều, khi học viết kịch bản, như một phản xạ tự nhiên, tôi ôm hết mớ triết lý tôi học lõm bõm được từ cây đàn Guitar qua để…hiểu lý thuyết ở nghề biên kịch này.

    Tôi rút ra được một điều, các môn nghệ thuật đều có những điểm tương đồng, chỉ khác nhau về cách nói.

    Khi học đến khung sườn thiết lập một kịch bản phim, dù chỉ có 05 cái gạch đầu dòng ngắn ngủi, nhưng sếp Bảo kể đã vất vả luyện tập suốt 05 năm. Lúc ấy tôi tin. Vì, thực tế đã chứng minh cho đến giờ, dù đã tham gia chấp bút 08 bộ phim truyền hình ở công ty Chia Sẻ Tầm Nhìn, tôi vẫn chẳng nắm được nó. 05 cái gạch đầu dòng đó đã đánh bại tôi, và cả những học trò khác của anh ^^.

    Mấy tháng trước, ngày sinh nhật anh, tôi dẫn đồng nghiệp bên công ty truyền thông tôi đang làm theo chơi chung. Trên đường đi, tôi đã giới thiệu trước với bạn tôi rằng anh Bảo vừa là sếp, vừa là người thầy của tôi. Đến khi gặp, tôi cứ đinh ninh anh sẽ nói tôi là nhân viên của anh (và biết đâu có thể khen tôi dăm ba câu cho tôi nở mặt mày chẳng hạn ^^). Nhưng, rất giản dị, anh tự giới thiệu: “Chào em, anh tên Bảo, chung nhóm viết với Toàn”.

    Tôi vẫn thường lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại từng chữ “Chung nhóm viết với Toàn”.

    Một câu bình thường là vậy. Nhưng, bao giờ tôi mới nói được?
    V.
     
  2. DucKnight

    DucKnight ăn hại nhất VG 8-}

    hic.....ước gì ...=((
     
  3. KakaNg

    KakaNg Xót Xa

    Hay quá :(
     
Thread Status:
Not open for further replies.

Share This Page