1. Thông báo sự thay đổi của VIỆT GUITAR – HỢP ÂM HAY
    XIN CẢM ƠN!
    QT WEBSITE
    VŨ HÀ
    Dismiss Notice

Ludwig Van Beethoven

Discussion in 'Giải đáp chung về guitar' started by Thi sĩ còm, Aug 18, 2003.

Thread Status:
Not open for further replies.
  1. Thi sĩ còm

    Thi sĩ còm Thread Starter Cựu thành viên BQT

    Ludwig Van Beethoven</span> Ludwig Van Beethoven sinh năm 1770 tại Bon (Đức), là con trưởng của một ca sĩ trong dàn đồng ca ở nhà thờ xứ Cologne, cháu nội của vị nhạc trưởng dàn nhạc lễ ở đó. Năm 1792, Beethoven chuyển đến Vienna (áo), ở đây ông đã được học những bài học đầu tiên từ nhà soạn nhạc Haydn và một số nhạc sĩ khác. Và ông đã nhanh chóng chứng tỏ khả năng chơi nhạc và soạn nhạc đầy tiềm năng của mình. Năm 1815, bệnh khiếm thính trở nên trầm trọng đã khiến ông không thể có mặt tại những buổi biểu diễn nữa, nhưng chính điều đó đã khơi dậy những sự cố gắng phi thường nơi ông. Được bảo trợ bởi những khán giả giàu có và người học sinh hoàng gia của ông là hoàng tử nước áo, Beethoven đã cố gắng rất nhiều trong việc mở rộng khả năng âm nhạc và mở ra những chân trời hiểu biết mới về âm nhạc cho những thế hệ soạn giả sau này. Đối với đồng nghiệp, đôi khi Beethoven là một trường hợp gây tranh cãi. ông đã đặt ra những yêu cầu rất nghiêm khắc đối với người nghe cả về trường độ và sự phức tạp trong những bản nhạc của ông và ông luôn luôn tìm khám phá những lĩnh vực mới trong âm nhạc.Con đường sự nghiệpBeethoven chỉ viết duy nhất một bản Opera được trình diễn lần đầu tiên năm 1805 và diễn lại vào năm 1814.Vở opera này viết về người con gái có tên là Leonara đã cải trang thành đàn ông để làm việc trong trại giam nơi chồng nàng bị giam giữ một cách bất công. Vở opera ít được chú ý này cũng có tiền lệ giống như một số soạn giả Pháp đương thời kết thúc với sự thất bại của tay giám mục tôi lỗi, sự giải thoát của Florestan, minh chứng tình yêu và lòng chung thuỷ của người vợ - nàng Leonara. Beethoven cũng viết bản vở ba lê The Creatures of Promethieus (Những tạo vật của thần Promete) đã được biểu diễn ở Vienna năm 1801. Ông cũng đã viết nhạc nền cho rất nhiều vở kịch khác như Egmont của Goethe, The Ruins of Athens và King Stephen của Von Kotzebue.Hợp xướng và ca khúcBản Hợp xướng ấn tượng nhất của Beethoven là bản Missa Solennis - được viết cho lễ tấn phong của hoàng tử nước áo Rudolph, nhưng ông đã không hoàn thành vào đúng dịp đó. Một tác phẩm trước đó, bản otario viết theo đề tài kinh thánh "The Mount of Olives" thì ít được biết đến. Cũng giống như các nhà soạn nhạc khác. Beethoven cũng đã sáng tác một số bài hát. Và những tác phẩm nổi tiếng nhất có lẽ là những bản nhạc phổ từ thơ của đại thi hào Gớt. Một bộ gồm 6 bài hát có tên "Gửi người yêu nơi xa" rất nổi tiếng, trong đó có bài Adelaide là một bài hát mang lại nhiều hứng khởi và được mọi người đón nghe thường xuyên.Nhạc giao hưởngBeethoven đã viết 9 symphonie, những tác phẩm mà có ảnh hưởng tới toàn bộ tương lai của nền âm nhạc bởi sự phát triển của nền âm nhạc truyền thống. Nổi tiếng nhất là bản symphonie số 3 "Eroica" viết với dụng ý kỷ niệm những thành tựu đầu tiên của Napoleon khi xây dựng chế độ cộng hoà. Bản symphonie số 5,6 "Pastoral" (Đồng quê) và thứ 9 "choral" (bài thánh ca). Bản symphonie "Battle" ít thành công hơn, kỷ niệm những chiến thắng đầu tiên của quân đội của công tước vùng Wellinglon. Beethoven cũng đã viết rất nhiều những khúc nhạc dạo đầu cho các nhà hát vào những dịp lễ khác nhau. Trong số bốn bản nhạc dạo đầu cho opera, có một tác phẩm duy nhất mang tên Fidelo còn lại ba bản kia lấy tên vị nữ anh hùng Leonara. Ngoài ra còn có một số khúc dạo đầu khác đó là Egmont, Carionlan, Prometheus, the Consecration và The Ruins of Athens. Beethoven đã hoàn thành một concerto cho Violon, 5 concerto cho đàn Piano cũng như một bản concerto cho bộ ba hoà tấu Violon, cello, piano và một bản thánh ca Fantasia cho độc tấu đàn piano, dàn nhạc giao hưởng và dàn đồng ca. Những bản concerto cho piano được dành cho chính tác giả biểu diễn trong buổi hoà nhạc. Bản symphonie số 5 được gọi là bản concerto "Hoàng đế" có lẽ là bản nhạc ấn tượng nhất. Bản concerto viết riêng cho đàn violon với 2 bản Romances - thể hiện chuẩn mực của người phụ nữ - có thể là những bước chuyển động nhỏ cho 1 bản concerto viết cho violon truyền thống.Nhạc thính phòngBeethoven đã viết 10 bản Sonat cho đàn Vionlon và piano, trong số đó bản "Spring" và "Kreutzer" được khán giả đặc biệt yêu thích. ông dã mở rộng khả năng to lớn của nhóm tứ tấu, thậm chí ngay cả với 18 tác phẩm đầu tiên. Có lẽ những bản tứ tấu đã được đặt tên gồm có 3 bản viết cho hoàng tử Raumovsky và vì thế có tên là bản tứ tấu Raumovsky. Tác phẩm thứ 59 là tác phẩm nổi tiếng nhất. Những bộ tứ tấu đàn dây sau đó đã đặt ra rất nhiều thách thức cho cả nhạc công lẫn người nghe, trong đó đáng chú ý nhất là bản Grosse Fuge - một tác phẩm đồ sộ được xem là chương cuối cùng của tứ tấu đàn dây và được sản xuất riêng (tác phẩm thứ 103). Những tác phẩm thính phòng khác gồm có một số bản tam tấu cho violon, cello và piano với bản tam tấu xuất sắc "Hoàng tử nước áo" và bản "Ghost". Những bản sonat viết cho cello và những khúc biến tấu cho cello và violon gồm các tác phẩm dựa theo tác phẩm opera của Mozart và của Handel đều là những tiết mục trình diễn có giá trị cho bất kỳ tay chơi cello nào. Nhạc thính phòng với nhạc cụ khí nhạc và piano gồm 1 bản ngũ tấu (tác phẩm số 16) cho piano, kèn oboe, clarinet, kèn và kèn pha gót.Nhạc piano32 bản sonate cho đàn piano của Beethoven đã được tận dụng hết trong sự phát triển loại hình này của piano với những phạm vi và khả năng rộng hơn của sự đối lập cực độ. Cũng có rất nhiều khúc biến tấu hấp dẫn bao gồm những tác phẩm dựa trên tác phẩm "God save the King,Rule, Britannia", những biến tấu dựa trên cốt truyện của bản hoà tấu Eroica và một tác phẩm lớn dựa trên cốt truyện của nhà sản xuất Diabelli. những bản nổi tiếng nhất là những bản có cái tên dễ thương như tác phẩm số 13, ánh trăng...Những bản nhạc cho piano ít hiện thực hơn, bao gồm ba tập hợp những khúc bagaten, và một bản nhạc cũng rất nổi tiếng là "Thư gửi Elise".<span style="color:green">Vũ NhạcNhững nhà soạn nhạc nổi tiếng như Haydn và Mozart đã được thuê viết những bản nhạc cho triều đình và vào những dịp lễ hội. Beethoven cũng đã viết một seri nhạc theo điệu Minuet, điệu nhảy Đức và điệu Contredance.
  2. Lãng Tử Atlantic

    Lãng Tử Atlantic O sole mio

    Ludwig Van Beethoven(Bonn, December 17, 1770 - Vienna, March 26, 1827)German composer of the Classical period1.Thân thế và sự nghiệp: Beethoven là nhạc sĩ vĩ đại nước Ðức, là một người đại diện xuất sắc nhất trường phái cổ điển Vienna, là nhà văn hoá vĩ đại của thế giới, người kết thúc trường phái cổ điển Vienna và người mở ra con đường chủ nghĩa lãng mạn.- Ông sinh ngày 16/12/1770 tại thành Bonn (Tây Ðức). Bố là nhạc công nhưng gia đình ông rất nghèo vì đông con. Cha ông tên là Giohan Van Beethoven, một nhạc sĩ có tài, biết đàn clavexanh, violon và có giọng nam cao hay đồng thời làm trong dàn nhạc hoàng cung. Mẹ của ông là con gái của một người nấu bếp, bà là người mẹ đôn hậu để lại nhiều ấn tượng cho nhà soạn nhạc sau này. Beethoven là người có năng khiếu âm nhạc rất sớm, tuy còn nhỏ nhưng ông đã viết được 9 biến tấu. Năm 12 tuổi, nhạc sĩ đã thành thạo ngoại ngữ, chơi được nhiều loại đàn như: violon, piano, organ. Năm 1787 ông đến Vienna tìm Mozart để học hỏi, Mozart nhận lời dạy. Tiếc thay mẹ Beethoven ốm nặng, ông lại trở về nước. Vài ngày sau bà từ trần, gánh nặng gia đình chăm lo các em không cho phép Beethoven ra nước ngoài học tập được nữa. Sau này ông có học hỏi Hayden một thời gian.Năm 1789 ở Pháp nổ ra cuộc CM Tư sản lúc đó Beethoven đang là sinh viên khoa triết, trường đại học tổng hợp Bonn. Vì hoàn cảnh gia đình và quan điểm không phù hợp, chàng thanh niên 19 tuổi rời bỏ học đường tiếp tục đi theo thiên hướng âm nhạc đã định của mình. Cuộc CM Tư sản Pháp đã ảnh hưởng rất lớn tới âm nhạc của ông, âm nhạc của ông sôi sục tính chiến đấu. Ông thường nói: "Âm nhạc phải làm bùng cháy lên ngọn lửa trong tim con người". Trong khoảng 10 năm từ 1782-1792 ông sáng tác khoảng 50 tác phẩm, trong đó có 3 bản sonata piano, 3 bản tứ tấu đàn dây, 2 bản đại hợp xướng và một số ca khúcNăm 1792 ông đến Vienna lần II và sống ở đó cho đến cuối đời. Năm 1796 Beethoven thấy có triệu chứng điếc, bệnh tình sau đó càng nặng, đó là nguy cơ đối với nhà soạn nhà. Ông có yêu một tiểu thư bá tước tên là Duyliet Gơvi Chardi, nhưng hạnh phúc không đến với ông. Beethoven lâm vào tình trạng khủng hoảng tư tưởng. Năm 1802 ông đã viết di chúc cho các em với ý định tự vẫn. Nhưng nhạc sĩ đã vượt qua cơn ác mộng đó với nghị lực phi thường.Từ năm 1813- 1816 Beethoven bị điếc hoàn toàn, ông luôn luôn phải mang theo một cuốn sổ nhỏ để đàm thoại. Sau khi thành lập "liên minh thần thánh" chính quyền ở Vienna đàn áp những người có xu hướng tiến bộ. Beethoven bất mãn với chế độ chính trị lúc đó, ông căm ghét bọn quý tộc và luôn tin tưởng vào tương lai đẹp đẽ của nhân loại.Beethoven từ trần tại Vienna ngày 26/3/1827. Hàng vạn người dân theo sau đám tang người nhạc sĩ nghèo đưa ông tới nơi an nghỉ cuối cùng.2.Tác phẩm và những đặc điểm âm nhạc:Di sản âm nhạc của ông thật đa dạng: 9 bản giao hưởng, 5 bản concertos piano, 1 bản oncertos violon và dàn nhạc. Vở nhạc kịch "Phidelio", nhiều tác phẩm âm nhạc sân khấu như "Ecmông", "Pơro-môtê", "Sự suy đồi của A-ten", nhiều khúc mở màn nổi tiếng "Lêôno", "Côriôlan"...Trong lĩnh vực âm nhạc thính phòng có nhiều tác phẩm ưu tú: 16 bản tứ tấu dàn dây, 32 bản sonata piano, 10 bản sonata violon và piano cùng hàng trăm tác phẩm soạn cho các loại nhạc cụ thanh nhạc.Tìm đến âm nhạc của Beethoven ta thấy rõ nhất đặc điểm về tính kịch, tính tương phản trong sự vận dụng các phương tiện biểu hiện của âm nhạc như giai điệu, tiết tấu, hoà âm...Trong khoảng thời gian 1792-1802: Thời kỳ 10 năm đầu sống ở Vienna, ông viết 18 sonata cho piano, trong đó có 1 số bản nổi tiếng:- Số 8 có tiêu đề : Bi hùng- SỐ 14 CÓ TIÊU ĐỀ: ÁNH trăngMột số bản Sonata cho đàn violon và 1 số song tam tứ tấu và cho ra đời 2 tác phẩm giao huởng đầu tiên.-1802-1812: Ðây là thờ kỳ tài năng nhuần nhuỵ nhất, tác phẩm tiêu biểu gồm:- Giao hưởng số 3 tiêu đề Anh hùng- Giao hưởng số 5 tiêu đề Ðịnh mệnh- Giao hưởng số 6 tiêu đề Ðồng quêMột số bản sonata cho violon và piano trong đó nổi tiếng là sonata 23 với tiêu đề "Appassionata" ông viết vở opera "Phidelio" và viết nhạc kịch cho bản Ecmong của Gớt.- Những năm cuối đời có nhiều biến động sâu sắc, Beethoven sinh ra bất mãn với chế độ đương thời, tuy thế âm nhạc của ông vẫn lạc quan tin tưởng vào tương lai, Ông viết tập ca khúc "Gửi người yêu phương xa". Bản giao hưởng số 9 là một kiệt tác, anh hùng ca thời đại kết thúc sự nghiệp sáng tác của ông.
  3. Lãng Tử Atlantic

    Lãng Tử Atlantic O sole mio

    Trong số các nhạc sĩ nổi tiếng trong lịch sử âm nhạc,có lẽ Beethoven là người xấu số nhất.Đời ông là cả một chuỗi tháng ngày đau khổ:bị gia đình bỏ rơi,thất vọng vì tình,bệnh tật,nghèo túng.Nếu người nghệ sĩ phải mang kiếp' tơ tằm ' thì những đường tơ của Beethoven quả là những đường tớ phát ra từ quả tim khổ hạnh.Mùa xuân năm 1787,Beethoven vừa đúng 17 tuổi,trong lúc đó Mozart đã 31 tuổi.Vào thời ấy,Mozart đã có công ăn việc làm.Nhạc sĩ là thầy dạy dương cầm cho một số thiếu nữ con nhà quý tộc,còn Beethoven vẫn còn lận đận với cuộc sống.Chàng biết là chàng xấu trai nên đời này không ai ưa chàng,ngoại trừ mẹ chàng,một người đàn bà ốm yếu,lưng còng,ho sụ sụ cả ngày.Thân phụ chàng lại là 1 người đàn ông suốt ngày say sưa,lúc thiếu rượu lại lôi con ra đánh đập.Nhưng trong hoàn cảnh như vậy mà Beethoven vẫn học chơi được dương cầm là một điều rất lạ.Một hôm bàn tay chàng đang dạo trên phím đàn thì cánh cửa phòng chợt mở.Một người đàn ông,dáng người nhỏ thó,da xanh,mắt đeo kính cận,bàn tay nhỏ nhắn bước vào.Beethoven tự hỏi:'Đó là Mozart sao?Có thể nào như thế được?'.Mozart liền bảo Beethoven:-Em thử chơi một bản trên dương cầm xem sao!Beethoven bỡ ngỡ:-Em không thuộc bản nào cả!Sự thật là vừa rồi Beethoven đã chơi một sáng tác của Mozart.Và cũng quá cảm động,Beethoven,nước mắt lưng tròng,năn nỉ thầy dạy nhạc cho mình:-Thưa thầy,em chơi còn kém lắm.Thầy cố gắng nâng đỡ cho.Và bây giờ thầy cho biết phải chơi bản nào?Mozart mỉm cười,bước lại gần chiếc dương cầm,đưa tay lên phím đàn rồi nói:-Đây là một điệu ca trong bản nhạc kịch mới soạn của tôi,em chơi thử.Tôi nghe em đây!Beethoven nhẹ đưa hai bàn tay lên.Dưới ngón tay bay bướm của chàng,bản nhạc được diễn tả rất tài tình và trong lúc Beethoven đang để tâm trí vào âm thanh thì bàn tay của Mozart đã đặt lên vai chàng.Beethoven quay lại lo lắng nhìn thầy.Mozart nghiêng đầu sát Beethoven,âu yếm:-Em là 1 thần đồng.Em có đủ tài diễn tả.Ta sẽ dạy em tất cả những gì ta biết.Kể từ ngày mai,chúng ta sẽ bắt đầu việc học tập.Nhưng Beethoven không ở lại thành phố Vienne được lâu.Thân mẫu chàng hấp hối trên giường bệnh bắt buộc chàng phải cấp tốc trở về Bonn.Về đến nhà,Beethoven chỉ kịp nhìn thấy mẹ một lần cuối cùng và chàng hứa với người sẽ cố gắng nuôi sống gia đình.Beethoven bắt đầu sáng tác một vài bản nhạc cốt để lấy tiền nuôi người cha nghiện rượu và hai đứa em suốt ngày cãi cọ nhau.Chàng vẫn nuôi ước mộng một ngày rất gần đây chàng sẽ trở lại Vienne để gặp lại Mozart.Nhưng Mozart mất vào năm 1791.Qua năm sau,nhờ sự giúp đỡ của một cụ già ở Bonn,Beethoven quay lại Vienne học một lớp hòa âm.Ở đây Beethoven tìm được một học trò để dạy,kiếm chút tiền tiêu,ngoài giờ dạy nhạc,chàng lại sáng tác.Có vài tác phẩm khá thành công nhưng tác giả vẫn phải sống trong một căn nhà lụp sụp,ăn bữa no bữa đói.Năm 27 tuổi,tài năng của Beethoven đã được nhiều người biết đến.Vào một buổi sáng nọ,vừa thức dậy,Beethoven nghe như có tiếng mưa đập vào cửa kính.Chàng đứng dậy kéo rèm nhưng nền trời vẫn xanh.Những tiếng động đó ngày càng mạnh thêm theo tháng ngày.Chàng cảm tưởng đó là tiếng mưa rào và sau đó là tiếng nhà máy.Beethoven gọi người giúp việc lên và anh này lắc đầu và cho biết rằng chẳng nghe thấy gì cả.Quá lo sợ,Beethoven nút lỗ tai trái lại nhưng động vẫn không dứt.Chàng tự hỏi:-Có lẽ mình mệt chăng?Qua ngày hôm sau,chàng vẫn cảm thấy có tiếng vù vù ở bên tai.Beethoven tìm đến giáo sư Frank,một bác sĩ nổi tiếng ở thành phố Vienne.Giáo sư sửa lại gọng kính,nhìn chàng nhạc sĩ trẻ từ đầu đến chân rồi nói:-Đây là 1 bệnh ở tai.Ԯg nên nhỏ vài giọt dầu nóng vào lỗ tai,có thể sau 1 tuần bệnh sẽ khỏi.Nhưng tuần sau,rồi đến hai,ba tuần sau,bệnh nhân vẫn chưa thấy bệnh giảm bớt chút nào cả.Beethoven ngồi nghe tiếng vù vù bên tai.Bỗng chàng cảm thấy lặng im được 1 chốc,nhưng liền đó tiếng lách tách như búa gõ tào xương sọ lại vang lên mãnh liệt,Mồ hôi toát ra trên trán.Chàng thầm nghĩ,có lẽ mình sẽ điên chăng?­ nhạc là nguốn sống duy nhất của chàng,muốn thoát khỏi ám ảnh đó,Beethoven lao đầu vào công việc.Liền trong 1 thời gian ngắn,mấy tác phẩm xuất sắc ra đời,nhưng bệnh tình thì không dứt,chàng cảm thấy 2 tai ngày càng ù thêm.Tuy vậy,những sáng tác giá trị lại lần lượt ra mắt công chúng như'Nhạc khúc thứ V',Nhạc khúc đồng quê'.ʹ lâu sau,chiến tranh tràn qua nước o.Quân đội Napoléon tấn công như vũ bão khắp nơi.Tiếng đại bác ầm ầm vang lên khắp thành phố.Beethoven nghe rõ và nhủ thầm mình chưa điếc hẳn.Vào ngày 13 tháng 5 năm 1809,khắp thành phố Vienne có bóng quân đội Pháp.Trong không khí sặc mùi bom đạn,Beethoven đã sáng tác thêm một tác phẩm bất hủ:'Nhạc khúc thứ VII'.Beethoven tự an ủi phải làm việc hăng hái lên trước khí cái tai hoàn toàn điếc.Chàng cắm cúi viết ngày viết đêm,hốt hoảng trong cuộc sống.Beethoven cũng có ý định lấy vợ nhưng 3 lần thất bại.Thất vọng về cuộc sống tình cảm,hai tai lại ù thêm nên tính tình của nghệ sĩ lúc này trở nên cau có lạ thường.Các y sĩ gửi chàng đến Teiplitz để chữa bệnh,dịp này Beethoven hân hạnh được gặp gỡ nhà thơ Goethe.Trong lúc hai người dắt tay nhau đi dạo,nửa đường họ gặp Hoàng Hậu và các thị nữ.Beethoven cau mày,kéo tay Goethe lại và nói:'Anh hãy đứng bên tôi.Chính họ phải nhường lối cho chúng ta'.Nhưng Goethe không nghe lời,đứng sang một bên đường,cất mũ,kính cẩn chào đoàn người đi qua.Trong lúc đó Beethoven ngước mắt đi thẳng giữa lộ,miệng nở 1 nụ cười ngạo mạn.Các nhà xuất bản thời bấy giờ trả nhuận bút cho những tác phẩm của Beethoven bèo đến nỗi nhạc sĩ không đủ sống.Chàng cố giảm bớt các món chi tiêu bằng cách ra chợ lượm ra,mua thịt hôi về và tự mình nấu lấy thức ăn.ʹ lâu sau,chính Beethoven cũng nghiện rượu như thân phụ chàng.Đầu thu năm 1815,Beethoven điếc hẳn cả hai tai.Suốt ngày nghệ sĩ im lặng và nhìn thế giới bên ngoài một cách ghê tởm.Những âm thanh du dương của dương cầm,vĩ cầm,đại hồ cầm...không còn văng vẳng bên tai chàng nữa.Nhưng nhạc khúc thứ VIII vẫn ra đời song lại không thành công.Beethoven lang thang ngoài phố,dáng điệu trông đến thảm thương.Gặp ai quen thì Beethoven rút trong túi ra 1 cây bút chì,một cuốn sở và bảo hãy ghi ra đấy.Hết rủi này đến rủi khác,trong lúc đó người anh của Beethoven qua đời,để lại một đứa con tên là Charles,nhờ Beethoven nuôi dưỡng.Charles là đứa bé tinh nghịch,đủ tật xấu,nói láo như cuội,còn trẻ mà đã rượu chè be bét.Thế mà thằng cháu vô lễ đấy còn mắng như tát nước vào mặt Beethoven.Beethoven có nghe thấy gì đâu,vẫn mỉm cười trước những lời chửi bới đó.Charles quá thất vọng,định tự tử nhưng chỉ bị trầy ở má.Beethoven lại đau khổ vô cùng và than với cháu:-Chú đối với cháu nhu con của chú.Cháu mà tự tử tức cháu không thương chú!Vào lúc ấy,Beethoven đã năm mưới tuổi.Nhạc sĩ vẫn tiếp tục sáng tác.Một tác phẩm khác ra đời.Nhạc sĩ viết thư cho nhà xuất bản,trong đó có đoạn như sau:'Nếu ông rõ tình trạng của tôi thì ông không khỏi ngạc nhiên là tôi vẫn còn sáng tác được.Viết để sống kể cũng khó khăn thật,chính tôi cũng đang ở trong tình trạng đó'.Tuy sức khoẻ không được dồi dào,hai tai không còn nghe thấy gì nữa,nhưng đến năm 1822,Beethoven lại muốn điều khiển ban nhạc kịch của mình.Cả ban nhạc không thể nào chơi được dưới sự điều khiển của nhạc sĩ nhưng không một ai có can đảm nói ra điều ấy.Beethoven quay sang phải rồi sang trái,cố tìm trên nét mặt của các nhạc công 1 sự phản đối nào,nhưng tất cả đều im lặng.Beethoven gọi nhạc trưởng lên và trao cho ông này 1 cây viết và mẩu giấy.Shindter(tên của nhạc trưởng)tay run run viết mấy dòng:'Xin thầy đừng tiếp tục nữa,về nhà tôi sẽ trình bày rõ với thầy'.Beethoven nhảy đại xuống sàn,la lớn:-Thôi,về nhà ngay!Về đến nhà,nghệ sĩ nằm vật ra giường,hai bàn tay co quắp lại và ôm lấy hai tai.Cuộc sống buồn chán lại tiếp tục.Thỉnh thoảng nghệ sĩ lại có chuyện bực mình với đứa cháu,lại phải lo lắng về tiền bạc và luôn bị chứng đau dạ dày hanh hạ.Năm 1826,Beethoven về sống với người em tên là Johann để hưởng chút khí trời trong lành.Nhưng qua tháng 11 năm ấy,Beethoven bị gọi về Vienne gấp vì đứa cháu đã trở thành 1 tên du côn,sở cảnh sát Vienne đã mất không ít thời gian vì nó.Beethoven đi nhờ trên một chiếc xe bò của một người bán sữa đến thành Vienne.Gặp trời lạnh,sức khoẻ lúc này đã kiệt quệ,nghệ sĩ run cầm cập vì cái lạnh,hơi thở khó khăn.Beethoven khạc ra từng dòng máu.Charles,đứa cháu vô hạnh cũng chả buồn gọi bác sĩ.Đến này 5 tháng 1 năm 1827,Beethoven tuyên bố sẽ để lại cho cháu tất cả di sản của ông,ông biết cái chết đã gần kề.Beethoven không buồn,trái lại cảm thấy nhẹ nhõm trong người,tuyên bố với bạn bè:'Các bạn hãy vỗ tay đi,màn kịch sắp đến lúc hạ rồi!'.Vào lúc 18h ngày 20 tháng 3 năm 1827,nhạc sĩ danh tiếng nhất thế kỉ đã chút hơi thở cuối cùng.Đi theo sau linh cữu của Beethoven có đủ mặt các nghệ sĩ danh tiếng thời ấy và nhiều đám đông quần chúng,suốt cuộc đời ông,chưa lúc nào có nhiều bạn bè đến như vậy
  4. Lãng Tử Atlantic

    Lãng Tử Atlantic O sole mio

    Bản Sonate số 9 cho violon & piano của Beethoven Đây là bản "Sonate tặng Kreutzer" nổi tiếng, ra đời vào khoảng 1802 - 1804. Tác phẩm này đợc xuất bản với lời đề tặng sau: "Bản sonate cho đàn piano - Frote và violon trong phong cách hoà tấu gần nh một bản concerto đợc sáng tác tặng cho Kreutzer, thành viên Nhạc viện parigi, violon thứ nhất hàn lâm viện nghệ thuật Hoàng gia. Tác giả:: LV Beethoven".Tác phẩm này nhấn mạnh một cách rõ rệt những ý đồ chính xác và đặc biệt của Beethoven: "Phong cách hoà tấu" chỉ ra rằng nó không có ý nghĩa gì là một bản Duo - sonate trong tinh thần phối hợp, cộng tác giữa hai nhạc cụ mà trái lại, nó là sự đối đầu giữa piano và violon, ở đây tinh thần của âm nhạc thính phòng tạm thời dừng lại nhờng chỗ cho phòng hòa nhạc lớn với nhà nghệ sĩ điêu luyện tài hoa Đầu tiên tác phẩm không phải định viết cho Kreutzer mà Beethoven gửi gắm nó cho một ngời có tên là Brigetowe, nghệ sĩ violon nổi tiếng với một tên gọi khác là "ông Hoàng xứ Abyssine". Nhưng trong khi nghiên cứu bản sonate, Brigetowe đã tự ý thêm thắt vào các nét chạy, các cadanza...Beethoven tức giận liền rút lại lời đề tặng. Trong bức th gửi cho nhà xuất bản Beethoven đã viết "Bản sonate này đợc viết ra chính là để dành cho một nhà nghệ sĩ violon thực sự có khả năng, nó đợc tặng cho Kreutzer là rất đúng đắn. Tôi yêu thích sự giản dị trong nghệ thuật và phơng thức diễn tấu của ông...". Nhưng Beethoven lại không có duyên may với nhà nghệ sĩ mà ông khâm phục. Kreutzer tuyên bố là tác phẩm "cực kỳ khó hiểu" và ông không bao giờ biểu diễn nó.
  5. Lãng Tử Atlantic

    Lãng Tử Atlantic O sole mio

    Cuộc gặp mặt giữa Beethoven và MozartBê-tô-ven là nhạc sĩ thiên tài ngúời Đức. Ԯg sinh ở thành phố Bon, là tác giả của những tác phẩm âm nhạc vĩ đại: 9 bản giao húởng, 32 bản xô-nát và rất nhiều tác phẩm xuất sắc khác. Trong cuộc đời, ông gặp rất nhiều khó khăn đau khổ và mắc bệnh điếc. Tuy vậy, ông vẫn sáng tác đều đặn. Càng về già, ông càng sáng tác những tác phẩm âm nhạc xuất sắc hơn, hoàn hảo hơn.Năm 1787, lần đầu tiên Bê-tô-ven đến Viên, thủ đô núớc Aáọ Việc chính của ông là đến thăm Mô-da, một nhạc sĩ thiên tàị Khi Bê-tô-ven tới nhà thì đúng lúc nhà soạn nhạc Mô-da đang sáng tác vở nhạc kịch 'Đông Gioăng'.Búớc ra mở cửa, Mô-da thấy một thành niên khỏe mạnh, dáng dấp hơi thô: vai rộng, trán cao, duy có đôi mắt thì lúc nào cũng nhú sáng rực lên. Chàng thanh niên rụt nè nói:- Thúa nhạc sú, tôi biết nhạc sú rất bận, nhúng quả thực tôi vừa từ Bon tới đây, rất mong đúợc nhạc sú chỉ bảọTừ ngày nổi tiếng, Mô-da rất sợ những vị khách tự nhận là 'thần đồng' đến xin đúợc dạy bảọ Hơn ai hết, Mô-da hiểu rất rõ nghệ thuật đâu phải là con đúờng đầy hoa hồng. Trong lĩnh vực nghệ thuật, đánh giá sai về một con ngúời chính là làm khổ con ngúời đó suốt đờịMô-da chỉ vào cây đàn piano bảo:- Anh bạn trẻ thành Bon, hãy chơi một bài mà anh yêu thích nhất.Bê-tô-ven ngồi xuống ghế, khẽ đặt hai bàn tay to lên mặt đàn, những đầu ngón tay lúớt nhẹ trên những phím đàn.Tiếng nhạc mở đầu gợi cho Mô-da một bản xô-nát khá quen thuộc, đòi hỏi rất nhiều kĩ xảo phức tạp. Với phong cách mạnh mẽ, phóng khoáng, chàng thanh niên này đã đạt tới trình độ kĩ thuật điêu luyện.Đúa mắt nhìn Mô-da, Bê-tô-ven cứ túởng nhạc sú bị cuốn hút vào bài biểu diễn 'tủ' của mình. Nào ngờ, anh rất ngạc nhiên khi thấy nhạc sĩ bậc thầy tỏ vẻ lơ là...Tiếng nhạc vừa dứt, Mô-da gật gù bảo Bê-tô-ven:- Khá đấy! Có nhạc cảm và kĩ thuật tốt. Cứ khổ luyện đi, anh sẽ trở thành nhạc sú giỏị'Nhạc sú giỏi' - mơ úớc của Bê-tô-ven không phải húớng theo con đúờng đó. Điều chàng mong muốn chính là để lại cho đời những bản nhạc bất hủ! Chàng cố nén hồi hộp, mạnh dạn nói:- Thúa nhạc sú, tôi rất muốn tập sáng tác. Xin ngài hãy chỉ ra cho tôi một chủ đề, tôi sẽ cố gắng sáng tác tùy theo hứng để ngài dạy bảo chọMô-da nhìn chàng trai, suy nghĩ một lát, rồi búớc tới gần cây đàn, múời ngón tay lúc nhanh, lúc chậm, nhấn trên phím đàn dựng thành một chủ đề âm nhạc. Ԯg đúa mắt nhìn vị khách trẻ nhú có ý bảo:- Chủ đề đấy! Anh bạn hãy thử tạo nên một bản nhạc xem saọPhút yên lặng thoáng quạ Bê-tô-ven không hề lúng túng. Dúới những ngón tay mềm mại, những âm nhanh êm dịu lan ra, có lúc nhịp nhàng thánh thót, có lúc sôi động mãnh liệt khiến Mô-da phải ôm đầu, nhăn trán vì tâm hồn bị dòng nhạc cuốn hút mỗi lúc thêm mạnh mẽ.- Hãy dừng lại! - Mô-da giơ tay ra hiệụĐúợc nghe đúng những tiếng nhạc bật ra từ trái tim đầy xúc cảm và kì diệu của Bê-tô-ven, Mô-da xúc động hỏi:- Tên anh là gì?- Thúa, tôi là Lut-vich van Bê-tô-ven ạ!Mô-da tiến lại gần đặt hai bàn tay còn run rẩy vì cảm xúc lên vai chàng trai trẻ và nói khẽ nhú thầm thì nhúng khẳng định:- Rồi đây anh bạn sẽ buộc thế giới phải nhắc đến tên mình.Chàng trai trẻ thành Bon cảm thấy rất xúc động khi nghe những lời nói nhú vậy từ Mô-da thiên tàịTừ đó, trên con đúờng nghiệt ngã, gian lao và vinh quang của nghệ thuật sáng tạo, Bê-tô-ven đã để lại cho nhân loại những bản nhạc bất hủ.
  6. Lãng Tử Atlantic

    Lãng Tử Atlantic O sole mio

    Ludwig van Beethoven, thiên tài âm nhạc người Đức, là người đã làm tinh tuý thêm cho âm nhạc cổ điển bằng cách chuyển hoá nó thành một công cụ mạnh mẽ thể hiện những ý tưởng triết học cũng như cảm xúc. Dấu ấn thiên tài của ông nằm ở cách mà ông tô điểm những khúc tức hứng của mình và thiết lập chúng thành những kỹ thuật, mở ra những khu vực mới, những con đường mới cho những người đi sau khám phá. Ông chính là người khơi nguồn cho trào lưu âm nhạc Lãng Mạn. Và ông đã đạt được điều này mà vẫn không cự tuyệt với những di sản của thời Cổ điển. Điều mang thêm lại sự sâu sắc cho âm nhạc của ông chính là việc ông đã kiên nhẫn duy trì chiến đấu anh hùng chống lại tật điếc tai quái ngày càng nặng, ông đã soạn ra nhiều kiệt tác của mình trong những năm cuối cùng của đời mình khi ông đã điếc hoàn toàn.Cuộc đời LV Beethoven sinh ngày 16 tháng 12 năm 1770 ở Bonn, Đức. Một điều thú vị là đến 40 tuổi ông mới biết là mình nhầm, ông cho là ông sinh năm 1772.Tiền sử gia đìnhBonn là nơi ở của Đức Tổng giám mục - Tuyển hầu (Archbishop-Elector) của Cologne trong thế kỷ 18. Người ông nội tài giỏi âm nhạc của Beethoven, Ludwig Van Beethoven(ông) đã từ Flanders đến định cư ở Bonn theo lời mời của Đức Tuyển hầu. Ông làm việcgiàn hợp xướng của Đức Tuyển hầu, đầu tiên là hát giọng nam trung và sau đó là chỉ huy. Ông đã cưới một cô gái Bonn, Marie Poll. Trong số những đữa con mà họ có, chỉ có một người Johann sống sót.Bố của Beethoven, Johann van Beethoven, cũng yêu thích âm nhạc nhưng trình độ của ông lại ở mức bình thường. Ông trở thành một ca sĩ giọng nam cao ở trong đội hợp xướng của Đức Tuyển hầu nhờ vào ảnh hưởng của Ludwig(người ông). Ông cưới cô Maria Magdalena Keverich Laym, con gái của bếp trưởng của Cung Điện Tuyển hầu ở Treves, Ehrenbreitstein. Học đã có 7 đứa con nhưng chỉ có 3 người sống sót, đó là Ludwig, Caspar Karl và Nikolaus Johann. Gia đình Beethoven sống ở khu nghèo của Bonn. Tính cách mạnh mẽ, dữ dội của Beethoven chính là ảnh hưởng của những năm thơ ấu này.Giáo dụcViệc đi học chính thống của Beethoven gần như là không có. Ông học ở Tỉonicium trong 4 năm và phải thôi học vào năm 11 tuổiÔng đã cố gắng học một chút tiếng Latin và tiếng Pháp. Nhưng ông chẳng thể đánh vần chính xác bằng bất kỳ thứ tiếng nào. Về sau thì ông đã được đọc một ít sách hay từ tiểu thuyết của Walter Scott tới thơ Ba Tư.Những nốt nhạc đầu tiênBeethoven được học nhạc từ khi ông mới 4,5 tuổi. Cha ông muốn con mình trở thành một thần đồng như Mozart. Ông đã bắt Beethoven tập piano suôt hàng giờ, nhiều đến mức mà Beethoven phải khóc. Nhưng sau một thời gian, Beethoven đã hình thành khiếu âm nhạc. Johann đã rất tự tin về tài năng của đứa con trai 8 tuổi của mình, và đã đưa Beethoven đi biểu diễn trước công chúng vào ngày 26/3/1778. Thành công của buổi diễn đã động viên ông đưa con trai đến học nhạc với những giáo viên khác.Thấy giáo đầu tiên của Beethoven là Van den Eeden, một người chơi organ cho cung điện nhưng đã quá già. Đứa bé Beethoven phải luyện bằng cách chơi organ vào sáng sớm mỗi hôm cho các nhà thờ ở Bonn. Người thầy tiếp theo là Tobias Friedrich Pfieffer, một pianist giỏi. Pfieffer và Johann thường về muộn vào nửa đêm, say mềm, và lôi đứa bé tội nghiệp dậy, rời khỏi giường và ngồi vào piano. Beethoven đã tìm thấy một người thầy tốt hơn đó là chú ngoại Franz Rovantini, violinist của cung điện. Nhưng thật bất hạnh vì ông này đã chết rất bất ngờ năm 1781.Học nhạc ở Cung điệnCuối năm 1781, Beethoven trở thành học viên của Christian Gottlob Neefe, organist mới của cung điện. Neefe dạy Beethoven chơi organ và piano. Ông đa nhận thấy thiên tài âm nhạc ở người học trò và cho Beethoven làm phụ tá của mình năm 1872. Neefe đã giúp Beethoven xuất bản tập sáng tác đầu tiên : " Những biến tấu dựa trên một hành khúc của Dressler" vào năm 1783.Năm 1784, Maximilian Francis trở thành Đức Tổng giám mục-Tuyển hầu mới ở Cologne. Ông là một người rất yêu âm nhạc. Ông đã biến Bonn thành một thành phố ngân vang ( đoạn củ chuối này khó dịch quá : culturally vibrant city) và đã mời nhiều đoàn opera tới Bonn. Vì thế mà Beethoven được làm quen với những tác phẩm của Gluck và Salỉeri. Cung điện bấy giờ có dàn nhạc 31 người, và Beethoven được chỉ định là người chơi viola ở tuổi 14 và sau đó là organist đại diện của Cung điện. Ông được trả 150 gulden một năm.Gặp gỡ MozartTài năng nở rộ của Beethoven sớm được nhận ra, và vào năm 1787, Đức Tuyển hầu cho phép ông tời Vienna để học sáng tác nhạc với Mozart. Beethoven đã gây ấn tượng mạnh cho Mozart bằng sự sáng tạo của mình. Nhưng những bài học không kéo dài được lâu. Bố của Mozart mất và Beethoven thì phải tức tốc về Bonn để gặp người mẹ đang ở trong những giây phút cuối đời. Mẹ ông đã mất vì bệnh lao vào ngày 17/7, điều nay gây cho Beethoven nỗi đau khôn xiết.Nỗi đau mất vợ và việc giọng hát ngày càng tồi tệ đã dẫn Johann tới con đường nghiện ruợu. Ông và bà của Beethoven cũng là những người uống rượu rất nhiều, và chính Beethoven về sau cũng dính vào ruợu. Beethoven phải gánh vác trách nhiệm cuả gia đình và bổ sung thu nhập của mình bằng việc dạy học piano cho Eleonore và Lorenz, con của Đại Quan Pháp đã mất Joseph von Breuning. Việc tiếp xúc với gia đình gia giáo này càng làm ông tao nhã (refined) hơn.Qua gia đình Breuning, Beethoven đã nhận được một số đề nghị dạy nhạc của các gia đình khá giả. Ông cũng đã gặp bá tước Ferdinand von Waldstein, một người yêu âm nhạc. Ông đã thường xuyên tặng tiền cho Beethoven và bảo ông đó là quà của Đức Tuyển hầu. Thấy được hoàn cảnh khốn khó của gia đình Beethoven, ông dùng ảnh hưởng của mình để cho bố Beethoven hưởng lương hưu, và một nửa trả trực tiếp cho Beethoven.Khi hoàng đế La Mã Thần Thánh (Holy Roman Emperor) băng hà năm 1790, Waldstein đã yêu cầu Beethoven sáng tác một khúc tang nhạc. Nhưng nó đã không được chơi vì các nhạc công đã không thể chơi nổi. Beethoven cũng đã sáng tác một khúc nhạc tôn vinh hoàng đế mới Leopold II. Sau này, ông đã tặng bản sonata 21 cho piano ở cung Đô trưởng, op 53 cho Waldstein.Gặp gỡ HaydnFranz Joseph Haydn, nhà soạn nhạc vĩ đại nhất của Viennna thời bấy giờ đã có dịp dừng chân ở Bonn trên đường trở về từ một chuyến đi London năm 1970. Beeethoven đã gặp Haydn và trình tấu một bản cantata mới sáng tác. Haydn đã rất ấn tượng và đề nghị mang ông về Vienna. Đức Tuyển hầu đã đồng ý. Beethoven rời Bonn năm 1792. Về sau thì quân đội Napoleon chiêm Bonn và Beethoven đã không trở về Bonn nữa.Học nhạc ở ViennaBeethoven đến Vienna với tư cách là một chàng chai hứa hẹn tuổi 22. Ông thấp, da ngăm đen. Ông có bộ mặt rỗ, không hấp dẫn, với cái mũi dẹt, và đôi mắt sâu hoắm. Vũ khí duy nhất của ông để chiếm giữ thành phố mới này, thành phố mà tiêu chuẩn âm nhạc đòi hỏi rất cao, chính là tài năng âm nhạc của mình. Nhưng ngay tháng sau đó, cha ông mất vì bệnh phù tim. Đức Tuyển hầu đã không những không cắt bỏ phần chia lương hưu của cha ông mà còn gâp đôi nó lên. Haydn bắt đầu dạy Beethoven với học phí rất thấp. Beethoven đã rất sớm xa rời khỏi những luật lệ sáng tác đã được thiết lập, cũng như ông thấy rẳng những kỹ thuật đã được chấp nhận là không đủ. Haydn cảm thấy những sự đổi mới này là không thể chấp nhận được. Beethoven thì cảm thấy ông chẳng phải học gì nhiều ở Haydn nữa, và vì thế thôi học vào năm 1793. Sau đó ông đến với organist ở Nhà thờ St.Stephen's, Johann Georg Albrechtsberger, để học về đối âm (counterpoint). NHững bài học này đã giúp ông phát triển về kỹ thuât một cách toàn diện. Người thầy tiếp theo của Beethoven là Antonia Salieri, giám đốcnhà hát Opera Vienna. Ông đã dạy Beethoven về sáng tác thanh nhạc. Thái độ phản đối của Beethoven đối với nhạc lý hình thức khuôn mẫu chính là điều làm cho tất cả các thầy giáo của ông khó chịu. Một chuỗi các cuộc biểu diễn năm 1795 đã đánh dấu sự kết thúc việc học nhạc chính thức của ông.Giai đoạn thứ nhất 1792-1802Hầu hết các sáng tác của Beethoven trong giai đoạn thứ nhất thuộc về âm nhạc thình phòngm chủ yếu dựa trên piano. Mặc dù ông cố gắng thoát khỏi những quy ước, nhưng những ảnh huởng của Haydn và Mozart có thể được nhận thấy rõ qua những tác phẩm này. Ông cũng thành công trong việc làm ngạc nhiên thính giả bẳng việc mang lại những nhân tố mới thông qua những kỹ thuật có được từ những khúc tức hứng.Buổi trình diễn đầu tiên của Beethoven được tổ chức ở Burgtheater vào 29-30/3/1795. Ông đã chơi Op19, Piano concerto số 2. Ông cũng đã viết một số vũ khúc. Ông cũng đã xuất bản Op 1, 3 Trios cho piano, violin và cello vào ngày 17/10/95. Thế giới âm nhạc đã phát hiện ra người tiếp nối di sản của Mozart.Việc Bonn bị chiếm giữu đã cắt đứt nguồn viên trợ kinh tế cho Beethoven. Beethoven đã trở thành một pianist nổi tiếng. Ông đã tìm được 2 nhà tài trợ ở Vienna. Hoàng tử Karl Lichnowsky đã mời ông đến chơi nhạc thứ sáu hàng tuần. Sau đó năm 1799, Beethoven đã tặng bản sonata số 8 cho piano Op 13, "Pathetique" cho ông. Một nhà tài trợ khác quan tâm hơn tới âm nhạc đó là Hoàng tử Lobkowitz, chính ông cũng là một violinist vĩ đại. Bất chấp những chuyện bất hoà nhỏ, mối quan hệ này đã tồn tại rất lâu.Beeethoven tham dự những buổi diễn ở Berlin và Prague suốt những năm tiếp theo. Những dự định biểu diễn tiếp theo của ông đã phải huỷ bỏ vì quân đội Napoleon đã tiến gần Vienna vào năm 1797. Quân Pháp tràn qua Vienna. Nhưng do Beethoven ủng hộ những người cộng hoà, ông đã ngưỡng mộ Napoleon. Ông đã không băn khoăn tham gia tiệc chiêu đãi của đại sứ Pháp, tướng Bernadottle. Beethoven đã sáng tác 2 bản concerto, một bản thất tấu, bản giao hưởng số 1 năm 1800 và Sonata Ánh trăng năm 1801.Bị điếc : chúc thư HeiligenstadtTừ trước 1800, Beethoven đã bắt đầu nhận ra rằng tai ông ngày càng tồi tệ. Đối với một nhạc sĩ thì quả là không còn điều gì có thể tồi tệ hơn được. Ông đã không đủ can đảm để tiết lộ điều này với công chúng. Ông trở nên rất cáu kỉnh và đã thôi tham gia các hoạt động xã hội. Ông thổ lộ nỗi ưu phiền này đầu tiên với những người bạn thân của mình Franz Gerhard Wegeler và Carl Amanda vào năm 1801. Nhưng Beethoven vẫn nuôi hi vọng. Ông tới Heiligenstadt, một làng quê nhỏ gần Göttingen, nơi có những nhà tắm lưu huỳnh mà người ta cho là có công dụng y học. Một hôm, ông thấy một người chăn cừu thổi sáo, nhưng ông không thể nghe thấy gì cả. Đó chính là lúc mà ông nhận ra sự trầm trọng của căn bệnh. Ông chỉ có thể nghe được những âm thanh to của dàn nhạc. Vào tháng 6 năm 1802, ông viết chúc thư Heiligenstadt.Beeethoven viết chúc thư này cho các em của mình " để thực hiện sau cái chết của ông". Nhưng ông đã không gửi nó cho họ, nó chỉ được tìm thấy trong đống giấy tờ của ông sau khi ông chết. Văn bản này đã cho thấy ông đã phải chịu đựng rất nhiều trong im lặng, biết rằng bệnh tình đang tồi tệ hơn, không thể đảo ngược được. Việc mất khả năng nghe đã làm cho ông không thể thưởng thức âm nhạc, mà cũng chẳng thể hưởng thụ những cuộc vui nữa. Chúc thư đã cho thấy tính cách mạnh mẽ của con người đối mặt với sự thật nghiệt ngã.Giai đoạn thứ hai, 1803-1816Beethoven sáng tác càng nhiêu hơn trước khi bệnh tình trở nên tồi tệ. Ông chẳng có cách nào tự chơi các sáng tác của mình. Các bản nhạc của ông trong giai đoạn này mang nhiều tính phiêu lưu, vượt khỏi những ước lệ truyền thống trong sáng tác. Beethoven sáng tác phần lớn những tác phẩm trong giai đoạn này.Chỉ ngay sau khi viết bức chúc thư, ông đã hoàn thảnh bản giao hưởng số 2 vào tháng 11 năm 1802. Vào năm 1803 ông sáng tác bản giao hưởng số 3 Eroica, một trong những kiệt tác vĩ đại. Bản giao hưởng đánh dấu sự bắt đầu của giai đoạn sáng tác thứ 2 của ông, rất độc đáo và không một chút nào nằm trong phong cách truyền thống.Beethoven coi Eroica là bản giao hưởng hay nhất trong số các bản giao hưởng của ông. Là một người Cộng hoà từ trái tim, ông đã định tặng nó cho Napoleon. Ông nghĩ rằng Napoleon là hình ảnh thu nhỏ của tinh thần Cộng hoà. Nhưng sau đó, Napoleon đã tự lên ngai, và Beethoven đã hoàn toàn thất vọng. Bản giao hưởng được xuất bản vào năm 1805, tiêu đề là " Bản giao hưởng anh hùng ca ngợi ký ức về một con người vĩ đại ". Nó được trình diễn ở nhà hát Theatre-an-der-Wien vào ngày 17/4/1805.Vào ngày 20/11/1805, một tuấn sau khi quân Napoleon chiếm đóng Vienna, buổi ra mắt vở opera Leonore của ông được tổ chức. Nhưng chỉ có vài quan chức Pháp tham dự. Beethoven đã rút ngắn và sửa đổi nó nhưng lần thứ 2 trình diễn vào năm 1806 cũng không thành công. Ông đã rút nó khỏi chương trình biểu diễn vì lý do bất đồng với nhà quản lý. Lần thứ 3 biểu diễn 8 năm sau, lúc ấy đã đổi tên là Fidelio, mới thành công.Sau đó, Beethoven đã cho ra đời vài tác phẩm khác, mà sau này phần lớn đều trở thành kinh điển. Đó là bản Piano Concerto số 4, bản Sonata Appasionata và các bản tứ tấu Razumovsky. Buổi trình diễn hai bản giao hưởng số 5 và 6 được tổ chức vào 22/12/1808. Sau đó ông đã viết nên bản piano concerto tuỵet vời nhất, bản concerto "Hoàng đế".Năm 1808, Beethoven nhận lời đề nghị của vua xứ Westphalia, Jérôme Bonaparte, làm chỉ huy dàn hợp xướng và dàn nhạc hoàng gia ở Cassel với mức lương 600 ducat vàng một năm. Hoàng tử Rodoft đã giữ ông ở lại Vienna bằng cách bảo đảm cho ông thu nhập hàng năm 4000 florin, được góp bởi Hoàng tử Lobkowitz, Công tuớc Kinsky và chính ông.Buổi trình diễn cuối cùng của ông với vai trò là người biểu diễn piano là vào tháng 4/1814. Ông chơi tác phẩm trong sáng nhất Op 97, một bản tam tấu cho piano, violin và cello. Bản giao hưởng số 7 và 8 cũng được sáng tác trong giai đoạn này. Vào ngày 8/12/1813, Beethoven cho biểu diễn bản giao hưởng số 8 Battle(tạm dịch "Chiến trận") để ca ngợi chiến thắng của Wellington trước Napoleon. Bản giao hưởng đã trở nên rất phổ biến, Beethoven lần đầu tiên được nếm vị thành công.
  7. Lãng Tử Atlantic

    Lãng Tử Atlantic O sole mio

    Tình yêuNawm 1795, Beeethoven dư định cưới Magdalena Willman, nhưng bị từ chối. Nhưng ông thực sự đâm đầu vào các vụ tình ái trong giai đoạn thứ 2 , khi mà ông có nguồn cung cấp tài chính ổn định. Người đầu tiên mà ông có ý định cưới nghiêm túc là cô học trò 17 tuổi, nữ bá tước Giulietta Guicciard, vào năm 1801. Ông đã tặng bản Sonata Ánh trăng cho bà này, nhưng rất tiếc bà này lại đi lấy bá tước Gallenberg.Sau đó năm 1805, người mà Beethoven để ý đến là em họ Giulietta, nữ bá tước Josephine von Deym, người đã trở thành goá chồng một năm trước đó. Họ tiếp tục gặp gỡ trong 3 năm tiếp theo những mọi chuyện kết thúc vì sự do dự của ông, và sự phản đối của gia đình Josephine.Beethoven sau đó đã si mê bà Marie Bigot (năm 1807). Ông đã phải xin lỗi khi chồng bà tỏ ý không vừa lòng, và mọi điều kết thúc. Sau này, Beethoven đã lao vào một cuộc tình ái nghiêm túc với Therese Malfatti, một học trò khác của ông. Nhưng nhữgn kế hoạch của ông để cưới cô đã thất bại !!!Những vụ ái tình của Beethoven quả là rất nổi tiếng, nhưng 3 bức thư tình thú vị đã được tìm thấy sau cái chết của ông. Được ông viết, những bức thư này đã không được đề tên, địa chỉ và không được gửi đi. Nhận dạng của người đàn bà đã không được xác định. Có dấu hiệu cho thấy đó hoặc là nữ bá tước Guicciardi-Gallenberg hoặc là nữ bá tước Therese von Brunswig.Gặp gỡ GoetheNhạc sĩ vĩ đại nhất và tác giả vĩ đại nhất đã gặp nhau ở Teplitz, một watering place ở Bohemia, vào năm 1812. Cả 2 đã ngồi 2 đêm với nhau. Trong một trong những lần đi dạo cùng nhau, họ đã gặp hoàng hậu và các công tước. Goethe đã đứng sang một bên với chiếc mũ hạ khỏi đầu tôn kính. CÒn Beethoven cứ thế đi thẳng qua, ngạo mạn, khi mà những vị qúy tộc đó nhường đường cho ông, và chờ Goethe ở đườgn bên kia. Ông nói với Goethe :'Tôi đợi anh vì tôi kính trọng anh, vì anh đáng được như vậy, nhưng mà anh đã cho cái bọn kia hơi bị nhiều vinh hạnh đấy'. Beethoven đã viết sau đó, rằng Goethe đã quá ưa thích không khí của cung điện, hơn cả trở thành một nhà thơ.Trong một lần đi dạo khác, cuộc trò chuyện của họ bị ngắt quãng bởi những người qua đường chào họ. Khi Goethe biểu lộ sự bực tức, Beethoven đã nói 'Đừng để tâm đến vấn đề đó, có lẽ những lời chào là dành cho tôi đấy'. Goethe đã viết rằgn Beethoven có một nhân cách hoàn toàn untamed(em cũng chả biết dịch thế nào đây), và " một nghệ sĩ tự cho mình là trung tâm (self-centered) và rất mạnh mẽ hơn bất kỳ ai ông đã gặp. Tôi có thể hiểu rõ rằng thái độ của ông ta với thế giới này đặc biệt thế nào."Giai đoạn thứ 3, 1817-1824Cuộc cách mạng chống lại những ước lệ cổ điển đã trở nên rõ ràng trong giai đoạn sáng tác thứ 3 của ông. Ông đã báo trước thơì kỳ Lãng mạn trong âm nhạc bằng cách đưa ra những diễn đạt tự do hơn nữa. Ba bản Hammerklavier sonatas đã đánh dấu sự chuyển đổi từ giai đoạn 2 sang giai đoạn 3. Lòng nhiệt tình của ông với sự tự do thật mãnh liệt, đến nỗi ông đã từ bỏ những quy ước về những thuật ngữ tiếng Ý. Ông đã đặt ra tên tiếng Đức hammerklavier thay cho pianoforte (tiếng Ý), và lấy luôn tên này cho các bản sonatas.Bản hammerklavier thứ 2, opus 106 cung Si giáng trưởng, năm 1818-1819, là bản sonata tuyệt vời nhất của ông. Nó biểu lộ tuyệt vời sự không chấp nhận của ông đối với sự tuyệt vọng, và sự chịu đựng ngoan cường của ông khi chấp nhận tuổi tác và tật điếc quái ác.Tác phẩm lớn tiếp theo của ông là bản Mass( nhạc cho lễ Misa ) Missa Solemnis. Nó được đặt để trình diễn trong lễ lên ngôi của hoàng tử Rudolph, lên chức tổng giám mục Olmütz. Nhưng Beethoven đã không hoàn thành kịp. Missa Solemnis thể hiện sự tin tưởng vững chắc ở Chúa. Beethoven đã bán bản này cho 10 vị vua, 50 ducats mỗi bản.Beethoven đã hoàn thành bản giao hưởng số 9 của mình, bản Đồng ca(Choral), thể hiện triết lý trưởng thành cuối cùng của mình, vào tháng 2 năm 1824. Ông đã tuyệt vọng trong việc xin trình diễn các kiệt tác với độ khó rất cao này của mình ở Vienna. Nhưng ngay khi ông sắp sửa nhận lời mời của dàn nhạc Berlin thì những người yêu nhạc ở Vienna đã góp tiền cho buổi trình diễn bản Missa Solemnis và bản giao hưởng ĐỒng ca ở nhà hát Karntnarthor. Buổi hoà nhạc vào ngày 27/5/1824 đã là một thành công rất lớn. Beethoven đã không nghe thấy tiếng khán giả vỗ tay, ông chỉ nhận thấy điều đó khi ông quay mặt về phía họ.Beethoven được Hoàng tử Nikolai Galitzin đặt viết 3 bản tứ tấu, mang tên ông, giá 50 ducats 1 bản. Ông đã viết nên 5 bản, opuses số 127,130,132, cho Galizin; và 131,132. Beethoven đã viết lại chương 4 của bản Op.130 bởi vì những nhạc công không thể chơi nổi đoạn quá khó này. Chương 4 này sau đó, được đưa vào Op.133, bản Grosse Fugue. Op.131 cung Đô thăng trưởng được coi là bản tứ tấu đỉnh cao nhất của Beethoven.Quan hệ với cháu traiNgười brother của Beethoven Caspar Aton Carl mất năm 1815, và chỉ định vợ mình, và Beethoven làm người đỡ đầu cho đứa con 8 tuổi Karl. Beethoven đã kéo Johanna vào cung điện để chăm sóc một mình, vì cô bé đã khá hư hỏng. Karl không chịu được sự tranh giành của mẹ lẫn Beethoven lâu. Sự việc này kéo dài đến năm 1820, và Beethoven trở thành người đỡ đầu duy nhất. Bất chấp tình cảm mà Beethoven dành cho đứa cháu này, đã có những cuộc chiến quyết liệt giữa họ. Thái độ hống hách(overbearing) của Beethoven cuối cùng đã khiến Karl định tự tử vào năm 1826. Việc này đã làm Beethoven hòan toàn shock. Ông đã đồng ý cho Karl theo đuổi sự nghiệp trong quân đội.Những ngày cuốiBeethoven đã phải đầu hàng bệnh viêm phổi, ngày 2/12/1826. Ông đã bắt đầu lạm dụng frozen punch ( cái gì mà củ chuối thế 0 bít ) do bác sĩ chỉ định để ngủ ngon. Da ông trở nên vàng vọt, người phì ra. Vào ngày 2/1/1827, Karl nhập ngũ và rời Vienna. Tình trạng của ông đã trở nên tồi tệ hơn. Quyết tâm không dùng đến 10000 florins ông đã cất giữ cho cháu, ông viết một bức thư cho hội những người yêu nhạc London vào ngày 6/3/1827, xin họ tổ chức một buổi diễn ủng hộ ông. Hội này đã đồng ý và gửi trước cho ông 100 pounds.Đến khoảng 16/3 thì các bác sĩ đã cảm thấy Beethoven không sống lâu được nữa. Beethoven đã ký di chúc vào ngày 23/3, để lại tất cả cho đứa cháu Karl. His brother đã thuê một cha xứ cho lễ ban phước cuối cùng của ông. Beethoven đã thốt ra cụm từ "Comedia finita est", cụm từ dùng để chỉ sự kết thúc của các vở kịck Roman cổ. Khi rượu được gửi đến vào ngày 24/3, Beethoven đã nói "Tiếc thật, Tiếc thật, quá muộn rồi". Và đó là những lời cuối của ông. Ông đã được cho uống một ít rượu, và sau đó thì hôn mê.Beethoven mất ngày 26/3/27, vào 5:30 chiều. Ngay trước lúc ông mất, một ánh chớp và một tiếng sấm đã đánh thức Beethoven. Ông đưa tay lên và giật giật nắm tay đã siết chặt. Những nghiên cứu sau này(post-mortem là cái gì ý nhê ?) cho thấy ông còn bị mắc chứng xơ gan, tắc động mạch, và thoái hoá dây thần kinh thính giác.Ông được chôn cất ở nghĩa trang Währing. Khoảng từ 10000 đến 20000 người đã tập trung tại Schwarzpanierhaus tham gia tang lễ của ông vào ngày 29/3. Trong những người cầm đuốc có Schubert và Grillparzer, và trong những người hộ tang có Hummel, pianist, và Kreutzer, .violinist. Nhà văn vĩ đại nhất nước Áo lúc bấy giờ, Grillparzer, đã viết nên bài văn tế cho tang lễ.
  8. monday

    monday Đồ rê mi fa sol ...

    ÔI là là!Em thích nghe Beethoven cá»±c kỳ.Nhất là bản GH số 5(định mệnh).Nghe chương 1 quả là sướng tai,những âm thanh mạnh mẽ, nói lên rằng dù cuá»™c đời có vùi dập con người đến đâu thì con người cÅ©ng ko thể chịu chấp nhận số phận...Và cuối cùng là những âm Ä‘iệu chiến thắng... [​IMG]
Thread Status:
Not open for further replies.

Share This Page